Người đàn ông đó vừa nhìn thấy chúng tôi, lập tức đi lên, vội vàng móc bản mặt bằng nhà với thẻ quẹt thông minh của nhà ra.
"Căn nhà này của tôi mới xây đây, chưa ở được bao lâu đã chuyển đi, để trống cũng tiếc, tôi cũng đang cần tiền gấp để làm ăn, nếu như hai cô ưng ý, giao dịch nhanh chóng, thì tôi có thể giảm giá một chút." Ông ta nhìn thấy tôi và Tô Mộng, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Có lẽ ông ta thấy kỳ lạ, chuyện mua nhà quan trọng như vậy, sao chỉ có hai đứa trẻ đến.
Tô Mộng nhận lấy thẻ, hỏi: “Chú không lên cùng sao?"
Người đàn ông đó xoa xoa tay, nói: “Không đâu, tôi có hơi sợ độ cao, hơn nữa tim cũng không khỏe, huyết áp tăng cao, tôi không lên đó đâu.”
Tôi nhìn ông ta, thường thì mấy người bán nhà luôn muốn cố gắng bán được, sao ánh mắt ông ta lại trốn tránh, mà cũng không nói quá nhiều lời.
Tô Mộng kéo tôi đến thang máy, bĩu môi nói: "Căn nhà này là anh em nhà tớ thấy ở trên mạng, nói cần bán gấp, giá cả cũng rẻ hơn xung quanh đấy rất nhiều! Xung quanh đây một mét vuông đất là mười tám ngàn, ở đây chỉ có mười ngàn, không phải chất lượng nhà quá kém đấy chứ?"
Đi thanng máy lên tầng hai ba, chúng tôi nhìn thấy mấy căn nhà khác đều dán câu đối, nhìn cũng có chút hơi người, nhưng đi đến trước căn nhà này, tôi lại cảm thấy một hơi thở lạnh lẽo.
“Để tớ mở cửa cho." Tôi bất lực che chắn trước mặt cho Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803514/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.