Trong xe rất nhỏ, thân hình cao lớn của hắn không thể động đậy được.
Hơn nữa phản ứng của tôi cứng đờ, khiến hắn không còn hứng thú nữa.
Có điều chuyện hắn nên làm hắn cũng không qua loa, làm xong một lần, hắn dùng tấm thảm trên xe quẩn tôi lại, rồi giải kết giới.
Anh tôi xông lên xe rồi mắng: “Em gái tôi vừa bị bắt cóc còn đang hoảng sợ! Cậu không thể quan tâm chút sao? Cậu có còn là người hay không?"
Ha, hắn đương nhiên không phải là người.
Không đúng, anh tôi làm sao có thể nhìn thấy hắn ta chứ?
Tôi nghi hoặc nhìn anh tôi, anh ấy ngồi trên ghế lái quay đầu lại mắng chửi tên mặt quỷ xấu xí ngồi bên cạnh tôi, rõ ràng là có thể nhìn thấy.
"Linh thai được kết hợp, nó đã thành hình, tôi đã có thể hiện thân ở trần gian rồi." Hắn hờ hững giải thích.
Tôi lặng lẽ quay đầu, hắn ra sao thì kệ chứ, tôi chẳng thèm quan tâm.
“Đeo cái mặt nạ giả thần giả quỷ này, cậu rốt cuộc là đầu trâu hay là mặt ngựa! Tháo xuống xem nào! Em gái tôi không thể cho cậu ức hiếp vô duyên vô cớ như vậy được!" Anh tôi tức giận nói.
“Cậu cũng to gan thật đấy, dám nói chuyện với tôi như vậy.” Hắn lạnh nhạt nói với anh tôi.
"Hừ, tôi đây không sợ trời không sợ đất, cùng lắm thì chết thôi, sợ quái gì!"
Hắn khẽ cười, giống như đang cười nhạo một người phàm không biết tự lượng sức mình như anh tôi.
Tôi nghe thấy tiếng vuốt nhẹ quần áo khi hắn nhấc tay lên, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/155370/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.