Không khí trong lành ấy khiến trái tim Mộng Đình thanh tịnh. Nhưng trong tâm trí của cô vẫn luôn hiện diện hình ảnh về Trương Tư Dực. Mộng Đình tò mò về cậu chàng lạnh lùng ấy.
Môi trường mới này Mộng Đình vẫn chưa tiếp xúc được bao nhiêu. Chưa thật sự hòa hợp với mái trường, bạn bè. Hàng ngàn câu hỏi vì sao được đặt ra. Trường Vương Bắc ấy vì sao lại lừa dối cô? Tại sao lại sửa điểm thi sai. Mọi người trong lớp đều khinh bỉ, đàm tiếu về cô.
Một cô gái xuất thân từ vùng quê…nhưng lại vào được ngôi trường hàng đầu nước.
“Điều đó có gì lạ sao?”
Chẳng nhẽ người ở quê thì không giỏi bằng người ở phố? Thật là nực cười.
Mộng Đình khẽ nhếch miệng, cô cảm thấy không có gì là không thể. Cô lẩm bẩm trong miệng, hằn bực mà thốt lên:
“Mộng Đình tôi đây sẽ cho mọi người biết được thế nào mới là năng lực!”
Ý chí quyết tâm trong cô chưa bao giờ phai nhòa. Nó luôn cuộn trào trong máu của Mộng Đình.
Trước giờ chưa có gì đối với Mộng Đình là không thể. Nếu không thể thì Mộng Đình cũng quyết tâm thay đổi nó, khiến nó trở thành có thể.
Trên con đường phố dạo lúc chiều chiều như này, ấy vậy mà chẳng lấy nổi một bóng người qua lại. Mộng Đình chậm rãi quay về, đôi chân cũng từ tốn mà nâng bước. Chiếc bụng đói chưa ăn gì khi trưa, bây giờ nó đang réo lên. Trong người đâu còn đồng nào đâu. Cô chỉ biết lủi thủi trở về nhà để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569772/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.