RingRingRing… Tiếng chuông đồng hồ báo thức cứ vang lên ing ỏi. Tiếng chuông phá tan giấc ngủ êm đềm của Mộng Đình. Khiến cô lục đục dùng tay sờ lên tủ, tìm kiếm cái đồng hồ chết tiệt kia. Tìm được rồi, cô ngồi dậy tắt nó đi.
“Thật đúng là bực mình mà. Là ai đã đặt báo thức 5 giờ sáng?”
Cô bước khỏi giường, kéo màn cửa sổ xem trời như thế nào. Quả thực đúng như cô tưởng, cái đồng hồ nó không bị hư, mà đã có ai đó chỉnh dậy lúc 5 giờ. Cô đang bối rối kèm theo bực bội. Thì bỗng tiếng mẹ của Mộng Đình vang lên:
“Là mẹ chỉnh báo thức 5 giờ cho con đấy.”
Cô ngoảnh đầu lại hướng cửa trơ mắt nhìn mẹ của mình. ‘Vì sao mẹ lại đặt báo thức 5 giờ!’
“Mẹ muốn chỉ con cách làm bánh. Để con tự làm tự ăn. Con gái lớn rồi.”
“Hả! Dạy con cách nấu ăn…”
“Đúng, dậy đánh răng rửa mặt đi. Mẹ sẽ dạy cho con trong vòng 1 tiếng”
Nghe bà nói như sét đánh ngang tai. Mộng Đình chưa đời nào nấu ăn. Bây giờ lại phải lăn vào bếp.
Cô xuống giường, rời xa chiếc giường êm ấm mà lòng không đành. Nhưng cô phải học nấu ăn rồi. Sau khi đánh răng rửa mặt xong xuôi, Mộng Đình chạy xuống bếp nhìn không gian xung quanh. Cô từ từ xuống bếp xem mẹ cô chỉ bảo.
“Con đứng lại đây thì mẹ mới chỉ được.”
Mẹ cô thấy bóng dáng Mộng Đình xuống nên đã dùng giọng nói ấm áp kêu gọi.
Mộng Đình thấy thế cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569762/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.