- Tại nhà của Mộng Đình-
Ting..Ting.. Cô mở cửa nhà bước vào, thấy cô đã trở về mọi người trong nhà đứng bật dậy, liền chạy đến hỏi thăm cô.
"Con gái à, con có mệt ở đâu không? Con ăn gì chưa? Để bố nấu cháo cho con nhé!"
Người bố ấm áp đầy tình yêu thương ấy luôn ân cần như vậy, Đình Đình mỉm cười đầy thương yêu rồi đáp lại chu đáo:
"Con chỉ say xe nên chóng mặt ngất xỉu một chút thôi ạ, con ăn rồi. Bố cũng đừng lo nhiều bố nhé!"
Nghe cô nói như vậy, ông mới thở phào nhẹ nhõm, may quá đứa con gái bé bỏng của ông đã bình an trở về.
"Vậy thì tốt rồi, con về phòng nghỉ ngơi đi. Mẹ con chút nữa sẽ về nhà đấy"
"Vâng ạ" - Mộng Đình.
Cô quay trở về phòng, cô phải tắm rửa rồi còn ngủ nghỉ nữa. Cô bỏ chiếc balo nặng ấy xuống sàn. Rồi đi vào phòng tắm.
...
Sau khi tắm xong, cô thay bộ đồ ngủ dễ chịu, thoải mái rồi nằm lăn trên giường, quả thực cô đã mất rất nhiều sức lực sau chuyến đi đó. Cô buông xuôi hết tất cả, mắt cô nhìn lên trần nhà. Cô bắt đầu nghĩ đến một chuyện khác. 'Trương Tư Dực, cậu ta bây giờ như thế nào rồi nhỉ?'. Ý nghĩ ấy bỗng lóe hiện lên nhưng cô đã ngừng lại, cô vỗ vỗ vào đầu.
"Mình bị sao làm thế này..."
Chẳng hiểu vì bất cứ điều gì mà cô từ lúc đi rồi quay về đều nghĩ đến cậu ta. Lại còn e thẹn, ngại ngùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569751/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.