Ban Tổ Chức: "Thật tuyệt vời! Em thí sinh này tên là gì vậy? Em sao mà có thể vượt trội như thế vậy trời đất. Quá khủng mà."
Ông ta bộc lộ ra thái độ khâm phục đối với Tư Dực. Ông ta nhìn cậu, tấm tắc khen ngợi trước toàn thể mọi người.
"Aha, sau đây tôi xin tuyên bố kết quả của trò chơi ngày hôm nay. Giải thưởng lớn nhất xin dành cho cặp đôi Tư Dực-Mộng Đình. Chà chà quả là một cậu chàng đặc biệt."
Tiếng hoan hô, reo hò từ mọi người xung quanh. Bọn họ đều đã biết được năng lực hơn người của Tư Dực. Họ luôn hâm mộ và khâm phục Tư Dực.
Cứ như vậy mà kết thúc buổi đi, mọi người vác ba lô, hành lí của mình lên xe. Vẫn như cũ, chỗ ai người đấy ngồi. Khi bước lên chiếc xe Tư Dực ngồi cùng với Mộng Đình. Cậu ta cảm thấy bây giờ dễ thở hơn trước rồi, có lẽ Mộng Đình không đáng ghét như cậu tưởng. Cậu mở đầu câu chuyện với cô:
"Còn nhớ lời tôi nó chứ?"
Mộng Đình nghe vậy liền trả lời nhanh chóng:
"Còn chứ, ngày mai đi học tôi sẽ mang cho cậu được chứ."
"Ừm, hóa ra cậu vẫn nhớ lời tôi nói. Tôi cứ tưởng cậu quên rồi cơ chứ."- Tư Dực liếc nhìn Mộng Đình. Đúng thật là cậu đã bớt khó chịu với cô. Nhưng cái tính sĩ diện vẫn còn đấy, cậu lại chẳng cho phép mình khiêm nhường trước cô nên buộc cậu phải giả vờ lạnh lùng, dằn từng câu chữ với Mộng Đình.
Mộng Đình thấy vậy cũng chẳng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569748/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.