"Cám ơn cậu!" -Mộng Đình
"Hửm?" -Tư Dực
"Tôi cám ơn cậu!!" -Mộng Đình.
Tư Dực nhìn cô, cậu bàng hoàng không hiểu sao nhóc tì gây gỗ với mình ngày trước, bây giờ lại 'cám ơn' cậu chỉ vì cậu không đòi tiền nước. Cậu nói nhỏ nhẹ với Mộng Đình:
"Ừm"
Cậu giang tay đưa nước cho Mộng Đình. "Uống đi", trong lời nói ấy đã bớt đi sự đanh thép, nhưng vẻ lạnh lùng của cậu thì vẫn không thay đổi. Cái gương mặt này tuy sắc sảo, đẹp đẽ từng chi tiết trên khuôn mặt. Nhưng lại chẳng có chút cảm xúc nào. Mặt lạnh như tiền chính là cách miêu tả khuôn mặt của Trương Tư Dực này.
Mộng Đình thấy gương mặt lạnh của cậu thì cũng đã quen thuộc, cô cũng đánh giá cậu là một người lạnh lùng, nóng nảy trước kia và giờ cũng không thay đổi. Buồn miệng cô liền hỏi Tư Dực:
"Sao cậu lại thích uống nước sâm này, nó khó uống vậy mà."
Tư Dực nhìn Mộng Đình rồi nói:
"Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng."
Nghe xong...cô nói với giọng trầm trầm, đượm buồn:
"Thì đơn giản thích thì thích thôi."
Cậu chẳng hiểu nổi cô gái đơn giản đầy kì lạ này đang nghĩ gì nữa. Cậu khó hiểu ra mặt, nhưng cũng từ từ suy ngẫm về câu nói ấy:
"Thì ra là vậy."
Tư Dực trong lòng lại nghĩ đến một việc khác liên quan đến lời nói của Mộng Đình 'Chắc Hàn Lâm cậu ta cũng đơn giản là thích Mộng Đình nhỉ...'
Mộng Đình nhìn Tư Dực đầy nghi vấn và bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569745/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.