"Cô nhóc tì này nhìn thế mà cũng chăm chỉ ra mặt thật!". Những suy nghĩ của cậu cứ một nhiều dần khiến cậu rất bối rối, cậu chỉ muốn dừng lại suy nghĩ, không muốn phải bận tâm đến người khác.
Mộng Đình bên cạnh lại trái ngược với Tư Dực, cô cảm thấy bất an khi bên cạnh Tư Dực, bởi cái bóng lạnh lùng, khó chịu của Tư Dực làm cô cảm thấy không thoải mái. "Tên này sao mà có thể im lặng không gây ra một tiếng động gì hết vậy..!" Cô ngoài mặt bình tĩnh lật từng trang sổ để đọc. Nhưng bên trong cô lại chẳng chú ý gì đến câu chữ trong cuốn sổ, cô không thể nào tập trung đọc lại kiến thức được, thật khó chịu.
Cứ thế mà Mộng Đình đã xem Tư Dực là một người lạnh lùng, ít nói, khó ở còn ngạo mạn nữa. Cô âm thầm trừ hết điểm mối quan hệ giữa cô và cậu. Trong thâm tâm Mộng Đình chẳng muốn làm gì nữa, chỉ muốn lăn ra ngủ mà thôi, nhưng sao cô có thể ngủ được cơ chứ, tên đó thật đáng sợ. Thấy vậy, cô cũng giả vờ đọc xong cuốn sổ, rồi từ tốn cất cuốn sổ vào ba lô. Thế nhưng chẳng hiểu kiểu gì, cô cầm cầm lại để rơi sang bên chỗ của Tư Dực.
Đến lúc này cô chẳng muốn làm gì nữa, vừa ngại, vừa thấy xấu hổ vì sự bất cẩn của mình. Nhưng bỗng...
"Cậu làm rơi sang bên chỗ tôi rồi." Giọng nói nhẹ nhàng của Tư Dực khẽ nói với Mộng Đình. Cậu vươn tay nhặt lại cuốn sổ rồi đưa cho Mộng Đình.
Ôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-thu-map-mo-trac-an/3569742/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.