Edit & Beta: Direct Kill
Ngu Trọng Dạ đáp lời “Được”, sau đó nói “Đi đi”.
Ngu Trọng Dạ đuổi cậu ra ngoài, chỉ dùng một cái liếc mắt đã có thể làm được.
Hình Minh nghe lời mà đi ra ngoài. Tiến một bước lui hai bước, vẫn là gọi đến thì đến đuổi đi thì đi, giống như chuyện gì cũng chưa từng thay đổi.
Nhìn mọi chuyện sóng yên biển lặng, kỳ thực mối quan hệ hiện tại, lúng túng, gượng gạo, không rõ ràng, chẳng trách Lạc Ưu không cam lòng, cậu cũng không thoải mái.
Nhớ tới đài trưởng Ngu tận lực chăm sóc người mới, cậu quyết định đến nhà kho nhìn thử xem.
Hình Minh đang đi thì tình cờ gặp Nguyễn Ninh: ” hực tập sinh mới tới vẫn đang ở trong nhà kho hả?”
“Vẫn đang ở đó, không biết tại sao lại không mở điều hòa lên, bên trong nóng như cái lồng hấp.”
“Có lời oán hận?” Hình Minh đang bốc hỏa mà không chỗ phát tiết, nghĩ nếu như đối phương lên tiếng trách móc, cậu sẽ sắp xếp cho càng nhiều việc vặt, ngọc bất trác bất thành khí, dằn vặt cũng có đạo lý của dằn vặt.
“Không có.” Không nghĩ tới Nguyễn Ninh lại nói, “Rất vui vẻ.”
Hình Minh không tiếp tục hỏi chuyện nữa, người còn chưa tiến gần đến cửa, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng trống, nhớ lại, hình như có một chiếc trống kiểu cũ vứt ở trong nhà kho, bao năm không ai động tới.
Điệp khúc trống đánh dồn dập, thế nhưng lại không gây phiền nhiễu xung quanh, trong nhà kho truyền đến tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-sung-than-thuong/2763743/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.