Edit & Beta: Direct Kill
Rượu vào lời ra, cuộc nói chuyện trở về quỹ đạo, hai lão già này vẫn chưa chịu động đũa, ngược lại hứng thú trao đổi, tán gẫu chuyện cũ, thời sự, quốc gia thiên hạ, trên trời dưới đất. Khi nào quan điểm của cả hai không hợp lại cãi cọ đôi câu, Tô Thanh Hoa mặt đỏ tới mang tai, Ngu Trọng Dạ nhẹ nhàng tựa mây gió, bọn họ hoàn toàn đã quên bên người còn có một thanh niên tâm trạng như đứng trên đống lửa, ngồi đống than.
Nghe hai người đàn ông thần thương khẩu chiến, thỉnh thoảng cười to vài tiếng, cơ thể Hình Minh căng cứng, cúi đầu ăn cơm, có vẻ tất cả đều diễn ra như thường, nhưng vẫn có chỗ nào đó mơ hồ không đúng.
Một bữa cơm kết thúc, Tô Thanh Hoa đã say đến cả mặt đều đỏ như gan heo, miệng nói mê sảng, ngay cả Hình Minh cũng không nhận ra. Lão Lâm chu đáo, phái một tài xế trẻ tuổi trong đài lái xe đưa Tô Thanh Hoa về nhà, dặn dò đối phương phải cẩn thận chăm sóc, đem người an toàn về đến nhà.
Sau khi đưa Tô Thanh Hoa đi, tâm tình thấp thỏm cả buổi tối của Hình Minh cuối cùng cũng coi như được thả lỏng, cùng Ngu Trọng Dạ ngồi vào Bentley.
Tô Thanh Hoa khi còn trẻ cực kỳ ghiện rượu, người ta thường gọi với biệt danh “Tô năm cân”, nghĩa như tên, một hơi có thể uống năm cân rượu trắng mà không ngã. Nghĩ có người có thể cùng “Tô năm cân” đối ẩm mà không bị rơi xuống hạ phong, Hình Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-sung-than-thuong/2763667/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.