Edit & Beta: Direct Kill
Mì thịt được đặt ở trên bàn, mùi hương chua cay hòa lẫn với mùi thịt phả vào không khí, Hình Minh nằm gục trên chiếc bàn nhựa không tính là sạch sẽ lắm, thật ra cậu không ngủ. Có người đẩy cậu, có người gọi cậu, cậu đều có thể nghe thấy, cũng đều cảm nhận được.
Không ngủ, nhưng không muốn tỉnh.
Thời niên thiếu ngông cuồng, lúc nào cũng giành được thắng lợi, trải qua cảm giác từ một người đứng trên tiếng tung hô của mọi người mà đi đến khi gần như chết chìm trong tiếng phỉ nhổ của người khác, nếu như còn giữ cho mình dáng vẻ “Mọi người đều say mình ta tỉnh”, chẳng phải quá ngu ngốc không biết trời cao đất rộng là gì hay sao.
Không hối tiếc việc mình làm, cũng không khoe khoang tự phát, Hình Minh hiếm khi muốn thả lỏng trái tim luôn cứng rắn, chỉ muốn lười biếng một chút. Nhắm mắt lại, xung quanh mông lung, bỗng nhiên cảm thấy có người bế mình lên, còn cực kỳ nhẹ nhàng nhẫn nại ôm cậu vào lòng, như đối xử với trẻ con, với nữ sinh. Cậu một người cao mét tám lăm, thể trạng cân xứng, ngực và bụng cũng coi như có chút bắp thịt, có thể đem cậu nhẹ nhàng mà ôm vào trong ngực như vậy, người này chắc hẳn phải có cánh tay mạnh mẽ, vóc dáng cao to, đôi vai cường tráng.
Hình Minh cảm thấy chưa bao giờ thả lỏng cùng an ổn như lúc này, càng không muốn mở mắt ra, cậu hơi cuộn mình, ở trong ngực đối phương tìm một tư thế thật thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-sung-than-thuong/2763661/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.