Edit & Beta: Direct Kill
Ngòi bút mềm mại tiếp xúc với tấm lưng trắng nõn, mỗi lần bút chuyển động như có một luồng điện chạy qua khiến lòng người cảm giác ngứa ngáy không yên. Cả người Hình Minh nổi đầy da gà, không tự chủ được hô hấp, lưng phía sau cũng cong lên, du hành theo nét vẽ của Ngu Trọng Dạ, cả người cậu căng như súng đã lên nòng, khiến mỗi một đốt xương sống trên lưng đều có thể thấy rõ ràng.
Chấm mực, khởi bút, hành bút, thu bút, Ngu Trọng Dạ dùng bút như thường, ở trên lưng Hình Minh vẽ từng nét một, lại tùy ý điểm thêm vài nét, chẳng mấy chốc một đàn tuấn mã cứ thế mà hiện ra.
Bây giờ, thứ Hình Minh nghĩ tới không phải gương soi ở trong nhà tắm, mà là cửa sổ ở trong phòng ngủ. Cậu muốn mượn cánh cửa sổ sát đất thăm dò quan sát hình vẽ trên lưng mình lúc này.
Mưa vẫn rơi không giảm, không gian bên ngoài mờ mịt, khiến người ta không nhận rõ được ban ngày hay đêm đen. Đoán rằng thứ mà lão hồ ly này vẽ trên lưng là ngựa, dùng sức quay đầu nhìn một chút, quả thực có thể nhìn thấy mấy cái móng ngựa cùng đuôi ngựa đang tung bay, mông và vết roi trên eo bị các đường nét che giấu, hoàn mỹ hòa cùng bức họa làm một chỉnh thể, còn có những vết thương đã kết vảy, cũng được tô điểm thêm vài nét bút, thành những đoá hoa xinh đẹp, màu đỏ tươi kinh diễm.
Chỉ cần nhìn một góc đã có thể hiểu toàn cảnh, vẽ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-sung-than-thuong/2763647/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.