Chương trước
Chương sau
Edit: Bèm/ Beta: Croromi
"Chúng ta xem án tử khác đi, rồi liên hệ hai vụ án với nhau." Tô Nhàn giơ túi tư liệu trong tay lên, sau đó mở ra.
"Tôi cũng là hôm nay trước khi cô tới mới nhận được, còn chưa có xem kĩ."
Hà Thanh dịch dầu sang bên cạnh một chút, hai người ghé đầu vào nhau cùng nhìn tỉ mỉ tình hình cụ thể của vụ án thứ hai.
Phát hiện thi thể nạn nhân vào sáng sớm ngày hôm nay, ở dưới con sông cách ngoại ô 3 km, nguyên nhân tử vong là do chết đuối.
Tô Nhàn cau mày, nghiêm túc mà lật xem ảnh chụp thi thể, nạn nhân bị ngâm dưới sông suốt một tháng, thi thể đã bị ngâm đến phồng lên, tứ chi sưng vù, làn da toàn thân trở nên trắng bóc, nhưng mà phần đầu nạn nhân lại hoàn toàn bất đồng so với toàn bộ cơ thể, ở phần cổ có một vết rách kéo lên đến tận đầu, so sánh làn da với cơ thể bên dưới thì tương đối hoàn chỉnh, bề mặt làn da có chỗ nổi đốm, giác mạc vẩn đục, đồng tử không thể thấy rõ, nhìn qua thời gian tử vong, 48 tiếng đồng hồ trở lên, hoàn toàn không tương xứng với độ phân hủy của cơ thể.
Thực rõ ràng đầu cùng cơ thể không phải của cùng một người.
"Cái đầu này......" Hà Thanh nhíu nhíu mày, " Là của nữ nạn nhân chết trong nhà? Thi thể của của cô ta cũng không có đầu."
Tô Nhàn nhíu chặt chân mày, "Đầu cùng cơ thể là bị người sử dụng kim chỉ khâu lại, xem thời gian tử vong của cái đầu trùng khớp với vụ án thứ nhất, nhưng nếu nói như vậy liền càng có vấn đề, vị bác sĩ kia giết chết vợ mình, hoàn toàn không cần thiết chặt đầu ra, rồi khâu lên người một nữ nhân khác."
Hà Thanh trầm mặc, lại tiếp tục lật tư liệu, mấy trang sau là một ít tổng kết về thi thể.
Việc đầu cùng cơ thể không phải của cùng một người này là không thể nghi ngờ, về thi thể ngâm dưới sông một tháng này, có chút điểm đáng ngờ, căn cứ vào camera quan sát, chủ nhân cơ thể tự mình đi đến hiện trường vụ án, bất quá quanh dòng sông này không có camera theo dõi, cũng không biết cô ấy là nhảy sông tự sát, hay là ngoài ý muốn trượt chân, hoặc cũng có thể bị người khác đẩy xuống.
Kỳ quái chính là cỗ thi thể ở dưới sông này, trên thi thể không có bất kì dấu vết bị chế trụ nào, không có khả năng một tháng sau mới nổi lên, giống như thi thể chìm ở dưới sông một tháng, sau đó mang theo một cái đầu không thuộc về mình mà nổi lên.
Bởi vì hai cỗ thi thể có đầu cùng cơ thể bị khâu lại với nhau, cũng đem hai vụ án tử liên kết cùng nhau.
"Tôi đang nghĩ......" Tô Nhàn cũng bắt đầu lâm vào trầm tư, "Hai án tử lần này đều cùng sử dụng một loại thủ thuật che mắt là thời gian, rất có khả năng là cùng một hung thủ gây ra. Bởi vì chồng của cả hai nạn nhân đều không có kinh nghiệm giết người, cho dù là vì tiền tài lợi ích, cũng sẽ không đem thi thể vợ mình đầu thân tách rời. Ngược lại càng giống như một hung thủ có sở thích đặc thù gây ra. Hắn tách rời thi thể hai nạn nhân, lại đổi vị trí rồi khâu lại, có thể là một người rất hung tàn."
Hà Thanh gật gật đầu, "Khả năng này cũng có thể xảy ra, bất quá tôi lại có khuynh hướng khác, đó là có kẻ dạy hai người họ làm như vậy, bởi vì người được lợi lớn nhất đều là chồng nạn nhân."
Hà Thanh duỗi tay chỉ chỉ vào tư liệu, "Bên nhà chồng này thực bình thường, nhưng gia đình bên vợ anh ta lại rất có tiền, anh chồng muốn tự gây dựng sự nghiệp, đang phải chịu rất nhiều hạn chế, gia đình bên nhà gái trước khi đem con của mình gả cho anh ta, có cho cô ấy một căn hộ, cho nên căn hộ đó thuộc về tài sản cá nhân của người vợ, không phải là tài sản chung của hai vợ chồng. Sau khi vợ tử vong, tài sản cá nhân của cô ấy đều được người chồng thừa kế, tựa hồ anh ta đang tính toán bán căn hộ đó đi, bắt đầu mở rộng sự nghiệp của mình."
Tô Nhàn trầm mặc đứng nghe, xem ra trong hai vụ án này, mặc kệ là thủ thuật che mắt hay người hưởng lợi nhiều nhất đều giống nhau. "Vậy anh ta có chứng cứ ngoại phạm không?"
Hà Thanh nghiêng đầu thở dài một hơi, "Trước mắt thì giống như anh bác sĩ, đều có bằng chứng ngoại phạm vào ngày vợ mình tử vong, đặc biệt là có camera giám sát chụp được cảnh vợ anh ta một mình một người đi đến bờ dông cách ngoại ô 3km rồi không trở về, mà người chồng hôm đó căn bản không bước ra khỏi cửa."
Tô Nhàn cau mày, bắt đầu sửa sang lại manh mối.
Hai án kiện này quá mức giống nhau, mặc kệ là thời gian phạm tội, cùng với nghi phạm, còn có chứng cứ ngoại phạm, đều không sai biệt lắm. Nếu là một hung thủ thích phanh thây rồi khâu lại, quả thực giống như đang trợ giúp hai anh chồng, bọn họ đều có bằng chứng ngoại phạm hoàn mĩ.
"Tiếp theo cô muốn đi xem thi thể, hay quan sát hiện trường?" Hà Thanh quay đầu đem tay đặt lên tay lái.
"Ở hiện trường phỏng chừng không có gì để xem, nhìn video cô vợ một mình đi đến bên bờ sông cùng với tình trạng thi thể là đủ rồi."
Tô Nhàn khép lại tư liệu, giơ tay nhéo nhéo giữa hai mày, "Hai vụ án tử trộn lẫn với nhau, càng thêm phức tạp, tôi phải cẩn thận sắp xếp lại một chút."
Hà Thanh bình tĩnh mà cong cong khóe miệng, lái xe rời tiểu khu.
Kế tiếp, hai người đi đến nhà xác kí gửi xác nạn nhân, Hà Thanh đưa giấy chứng nhận ra, Tô Nhàn đi vào xem xét.
Tiểu cảnh sát phụ trách trông coi ở cửa ngơ ngác mà nhìn hai cô gái đang đứng cạnh một cỗ thi thể phồng rộp đến khó phân biệt mà cẩn thận kiểm tra, trong đó thậm chí có một người xinh đẹp, căn bản không giống người sẽ ra vào loại địa phương này.
"Ok, tôi kiểm tra xong rồi." Tô Nhàn vội vàng mà nhìn qua một cái, trừ bỏ kết quả phán định của pháp y, còn lại chính là kiểm tra điểm mình cần xác nhận mà thôi.
Nàng vừa cởi bao tay dùng một lần ra, vừa giẫm lên giày cao gót bước ra khỏi phòng chứa xác, đứng ở cửa chờ Hà Thanh còn đang chụp ảnh làm tư liệu xác nhận tiếp theo.
"Xin hỏi cô là......?" Tiểu cảnh sát canh cửa tò mò mà hỏi Tô Nhàn.
Hà Thanh tốt xấu gì cũng là người thường xuyên tới, đương nhiên là quen mắt, Tô Nhàn không chỉ không giống người sẽ ra vào nơi này, mà còn vô cùng xa lạ, khiến người ta không khỏi tò mò.
"Tôi à?" Tô Nhàn dựa vào bức tường nhà xác lạnh như băng, vì cười tủm tỉm mà đuôi mắt cong lên, "Là trợ thủ của vị tiểu thư cảnh sát bên trong kia."
"Trách không được, hóa ra là trợ thủ a." Tiểu cảnh sát liên tục gật đầu, bị người đẹp tươi cười trước mặt mê hoặc, "Bất quá, cô nhìn qua không giống người trong ngành này."
Tô Nhàn hơi hơi nhướng mày, đôi mắt đẹp vẫn hàm chứa ý cười như cũ, "Vậy anh cảm thấy tôi giống người ở lĩnh vực nào?"
"Người mẫu? Minh tinh? Dù sao cô đi trên đường cũng vô cùng tỏa sáng."
Tô Nhàn như đang suy tư điều gì mà dùng ngón tay gõ gõ đôi môi đỏ diễm lệ của mình, hơi hơi nheo lại đôi mắt hết sức câu người, "Hơn nữa nhìn qua thực yếu ớt đúng không. Đi một lúc ở trên đường cũng có thể trở thành mục tiêu của người xấu."
"Nói như vậy, hình như cũng đúng." Tiểu cảnh sát cười hắc hắc.
"Đừng để bị bông hoa xinh đẹp mê hoặc." Bên cạnh đột nhiên vang lên âm thanh, Hà Thanh không chút để ý mà đóng điện thoại di động, từ nhà xác đi ra, giơ tay đem đầu tiểu cảnh sát đẩy sang một bên, "Cẩn thận ngày nào đó bị mê hoặc đến mụ mị đầu óc."
"Đi thôi." Cô nói với Tô Nhàn một tiếng, liền nhấc chân đi ra ngoài.
"Lần sau gặp." Tô Nhàn mỉm cười gật gật đầu với tiểu cảnh sát, theo Hà Thanh rời đi.
"Tôi vừa mới xem báo cáo kiểm tra thi thể, trong thi thể tích rất nhiều nước, kiểm tra qua thì là nước ở dưới con sông kia, ít nhất có thể xác định nạn nhân thực sự bị ngâm dưới sông một tháng rồi mới nổi lên." Hà Thanh mở cửa xe ra, ngồi xuống.
"Nhưng chúng ta kiểm tra rồi, trên người thi thể không có bất kì vật nặng gì, hoặc là dấu vết bị dây thừng buộc qua, ở tình huống không có trọng lượng kéo xuống, thi thể không có khả năng một tháng sau mới nổi lên." Tô Nhàn cũng nói ra nghi vấn của mình.
"Đây cũng là vấn đề cần giải đáp trong vụ án, à đúng rồi..." Hà Thanh rũ mắt lướt di động, "Tôi vừa mới bảo Tiểu A đi kiếm chút manh mối bằng cách dò hỏi hàng xóm sống phụ cận nhà nạn nhân, phát hiện chút vấn đề."
Tô Nhàn quay đầu lại, thoáng nhìn qua biểu tượng khung chat trên màn hình di động của Hà Thanh.
"Nghe nói có hàng xóm phát hiện, trong một tháng này, trong nhà nạn nhân luôn có dấu vết sinh hoạt của phụ nữ, đã từng nhìn thấy thân ảnh của một nữ nhân, không xác định được có phải nạn nhân hay không, nhưng chắc chắn là một người phụ nữ."
Tô Nhàn nghe xong lâm vào trầm tư.
"Chẳng lẽ lại là một tháng giả chết? Lần này hung thủ động tay chân lên thi thể nạn nhân?"
Hà Thanh lắc đầu, "Cô vừa rồi cũng thấy rồi đi, cỗ thi thể kia tuyệt đối phải ngâm dưới nước một tháng, thời gian tử vong cũng là một tháng trước, điều này chắc chắn là thật, bất đồng so với thủ thuật vụ án trước. Hơn nữa, căn cứ vào hình ảnh camera theo dõi quay được, nạn nhân giống như đang đi tự sát, cô ấy một mình đến bờ sông cách ngoại ô 3km rồi chết đuối."
"Vậy chồng cô ấy thì sao?"
"Một tháng trước báo án mất tích, bởi vì lúc ấy không phát hiện thi thể, cho nên vẫn chưa định án. Không thể xác định được nữ nhân thường xuyên xuất hiện trong nhà có phải tình nhân bên ngoài của anh ta hay không."
Hà thanh cũng rũ đầu bắt đầu tinh tế cân nhắc.
Căn cứ theo kết quả kiểm tra thi thể, trong cơ thể nạn nhân toàn nước sông, mặc kệ là tai mũi miệng hay là quần áo, đều có nước sông đọng lại, ít nhất phải ngâm dưới sông một tháng, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng hung thủ làm thế nào khiến thi thể nạn nhân chìm dưới sông một tháng mà không bị phát hiện?
Con sông kia mỗi ngày có không ít người đi qua, ngẫu nhiên còn có người chèo thuyền ra vớt rác, vậy mà lại không có người phát hiện đáy sông có một cỗ thi thể.
Mặt khác, hung thủ làm thế nào để nạn nhân tự mình đi đến bờ sông?
"Tiểu Hắc gửi video tới." Hà Thanh giơ di động của mình lên, đưa tới bên cạnh Tô Nhàn, "Cùng nhau xem không?"
"Ừm." Tô Nhàn vừa nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ xe để sắp xếp lại suy nghĩ vừa lên tiếng, gom lại mái tóc dài của mình, quay đầu xem nội dung video phát trên màn hình cùng Hà
Thanh.
Từ camera theo dõi dưới lầu nhà nạn nhân, cho đến hình ảnh hiện trường vụ án ở bờ sông, ven đường đều quay được cô ấy, thấy rõ cô ấy mặc một bộ váy trắng đi ra từ nhà mình, tới chỗ bờ sông, sau đó biến mất ở cuối video.
"Là dáng người của phụ nữ." Tô Nhàn rầu rĩ nói thầm một tiếng, "Bất quá camera cũng không quay đến mặt, không biết nạn nhân có phải trạng thái tinh thần không ổn định hay không?"
Hà Thanh mày hơi nhíu lại, "Thôi miên?"
Tô Nhàn trầm mặc, chỉ hình nghi phạm trên tư liệu, chỉ chỉ ảnh chụp người đàn ông trên đó, "Cô xem người này giống như có thể thôi miên sao?"
Hà Thanh lắc lắc đầu, "Vậy thì khả năng có đồng phạm biết thôi miên?"
"Đồng phạm vừa hỗ trợ phanh thây, lại giúp bọn họ lập kế hoạch, còn biết thôi miên?"
"Nếu hai người kia có đồng phạm, đồng phạm này có phải nhiều quá không?"
- ------------------
Dạo này bận thi thố nên bỏ bê quá. Xin hãy thứ lỗi cho hai con mỗ nghèo khỉ này. _(:3」∠)_.._(┐「ε:)_
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.