Tuy không thuộc tuýp người ưa xã giao, Hạ Quân Trì vẫn có khả năng phán đoán và phân tích cơ bản. Tầm ba, bốn ngày sau khi tuần mới bắt đầu, hắn bắt đầu nhận ra quan hệ giữa mình và hàng xóm có vấn đề.
Dường như Trần Nam Nhất cố tình tránh mặt hắn, hai người ở gần nhau như thế mà đã mấy ngày trời không gặp mặt.
Hạ Quân Trì đã từng gửi tin nhắn Wechat hỏi anh có tiện cho hắn qua thăm mèo không, kì lạ chờ đợi hai tiếng đồng hồ, cuối cùng nhận được một câu từ chối khéo.
Hắn không tìm ra manh mối. Nhớ lại tối cuối tuần đến One Day ăn cơm cũng không cảm thấy đã xảy ra chuyện gì, dù sao Trần Nam Nhất bận công việc quán cả đêm. Hắn có nghĩ đến việc chờ anh rồi cùng về, nhưng máy tính xách tay lại hết sạch pin, đành phải về nhà tiếp tục viết email báo cáo gửi giáo sư.
"Ngẩn người gì vậy?" Trang Trạch Sâm bất thình lình ló ra từ phía sau Hạ Quân Trì, vỗ lưng hắn một cái: "Đi, nghỉ cả rồi, không phải đã nói nghỉ cho đã bốn ngày này rồi à?"
Kỳ nghỉ Quốc Khánh kéo dài bảy ngày, nhưng gần đây thí nghiệm không được suôn sẻ, tổ nghiên cứu chỉ thay phiên nhau nghỉ bốn ngày. Trang Trạch Sâm vẫn nhớ rõ lễ cưới của lớp trưởng đại học, lúc báo ngày nghỉ tiện tay báo cho Hạ Quân Trì nghỉ chung.
"Đi thôi."
Hai người ra khỏi tòa nhà thí nghiệm, đi qua con đường trải đầy lá phong, Trang Trạch Sâm nói chuyện rôm rả trong nhóm bạn thời đại học một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/217871/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.