*Lời cảm ơn.
Đúng ra mà nói, kỳ nghỉ đông của Hạ Quân Trì không hề dài, chỉ khoảng đâu đó hai tuần.
Trong lần về nhà dịp lễ này, nếu tính cả giờ bay thì hắn phải xa Trần Nam Nhất tận năm ngày.
Vừa qua mùng hai Tết, hắn mua vé bay về thành phố A.
Trần Nam Nhất nhận được thông báo, đến sân bay chờ trước nửa tiếng. Anh mặc chiếc khoác màu cà phê, vẫn giữ dáng vẻ lúc tiễn hắn đi mấy ngày trước.
Đại khái anh đã biết được biểu hiện lúc về nhà của Hạ Quân Trì có thể xem như tốt đẹp. Trên đường về nhà, Trần Nam Nhất vừa căng thẳng vừa thắc mắc, vội vội vàng vàng hỏi rất nhiều chuyện về bầu không khí trong nhà lẫn quan hệ giữa hai mẹ con.
Hạ Quân Trì trả lời cả đường về, lúc đến nhà mới không chịu được, ngắt lời anh: "Trần Nam Nhất."
"Ừ em?" Anh kéo hành lý vào, đóng cửa rồi quay đầu nhìn hắn.
"Anh nhiều câu hỏi quá à." Hạ Quân Trì chẳng buồn cởi cả áo khoác, đẩy anh vào tường, nhỏ giọng phàn nàn: "Từ lúc về đến giờ em còn chưa hôn anh được cái nào đâu."
Đôi mắt Trần Nam Nhất cong cong, đặt tay lên eo hắn, cạnh môi ịn trên đuôi mày rồi sống mũi, chậm rãi rơi xuống đôi môi khô ráo nọ, dễ dãi nói: "Trả em đó."
Nhiệt độ trong phòng tăng lên nhanh chóng, khoảng nhỏ mờ ảo lan ra từ cửa sổ sát đất.
Thời tiết ở San Francisco khá tương tự với thành phố A. Hạ Quân Trì mặc quần áo đầy đủ, gió cũng không thổi nhiều, nhưng mãi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/1148504/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.