Qua một ngày tâm trạng lên xuống thất thường, cuối cùng kết thúc bằng một buổi đêm ngọt ngào. Ngày đầu tiên của năm mới, Trần Nam Nhất tỉnh dậy, phát hiện mình đang bị Hạ Quân Trì nắm tay.
Còn chưa đến giờ đồng hồ báo thức reo, trời cũng chỉ vừa tờ mờ sáng. Hạ Quân Trì không có ý định gọi anh dậy, chỉ lặng im nửa ngồi nửa quỳ bên giường nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
Trần Nam Nhất dụi dụi mắt bằng tay còn lại, đưa mắt nhìn đồng hồ. Anh ôn hòa nói, giọng vẫn còn hơi ngái ngủ: "Còn sớm mà, sao em đã dậy rồi, đói bụng à?"
"Em tỉnh rồi, không ngủ được." Hạ Quân Trì đáp, thấy anh không có ý định rụt tay về thì cúi xuống hôn một cái.
Đôi môi hắn ẩm ướt, hơi nước còn lấm tấm vương trên mu bàn tay. Trần Nam Nhất vùi mặt vào gối trong giây lát, lười biếng duỗi eo, để lộ cánh tay và cổ ra cười nói: "Bé Miu sáng sớm phá anh cũng y như em bây giờ vậy."
Hạ Quân Trì không đeo kính, ánh mắt hắn mang vẻ lờ đờ mơ màng tự nhiên. Hắn đưa tay chạm lên mặt Trần Nam Nhất, nghiêm túc nói: "Là thế này ạ?"
Trần Nam Nhất xác nhận hắn không đang ganh đua với một con mèo, hơi ngửa mặt lên, nhắm mắt lại, ngậm cười: "Không phải, nó sẽ đè cả lên mặt anh."
Vì thế, môi Hạ Quân Trì áp đến. Hắn học gì cũng rất nhanh, hôm qua vẫn đang vụng về gặm gặm cắn cắn, hôm nay đã trở thành một nụ hôn khiến người ta đê mê say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/1148494/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.