Lúc này ở Liêu gia, tin tức Liêu Ngữ Tịch bị bắt cũng được truyền về đến nhà, nhưng lúc này ông Liêu cũng chính là ba của cô là người đứng về phía cô nhất trong căn nhà này thì lại đang nằm viện, hiện tại Liêu gia thuộc quyền quản lý bởi mẹ kế của cô là bà Liêu và đứa em gái cùng cha khác mẹ Liêu Tuệ Hân. 
“Mẹ, chị ta đúng là gây họa lớn rồi.” 
Liêu Mẫn Sâm từ bên ngoài đi vào vẻ mặt tức giận, cô ngồi xuống chiếc ghế sofa bắt chéo hai chân tỏ vẻ đỏng đảnh. 
“Nó giết người thật sao? mà nó giết ai?” 
“Nghe nói là giết ba của cô dâu mà chị ta chụp hình cho đó, mẹ à... hay là để chị ta đi tù đi!” 
Bà Liêu ngồi suy nghĩ trầm ngâm một lúc, trong đầu rất muốn tống cô đi khỏi căn nhà này, dù sao mỗi ngày chứng kiến cảnh cô đi ra đi vào trong nhà này thật không vừa mắt chút nào. 
“Mẹ...mẹ suy nghĩ lâu vậy? mẹ đừng nói là định giúp chị ta đó nhé.” 
Bà Liêu ôm lấy đứa con gái của mình vào lòng nhẹ nhàng cưng chiều nói. 
“Con nghĩ mẹ tốt vậy sao, lần này để nó tự sinh tự diệt đi, dù sao nó có mặt trong nhà này cũng làm chướng mắt mẹ con mình.” 
Liêu Tuệ Hân liền ôm lấy bà vui vẻ đáp. 
“Đúng rồi, mà... không biết chị ta đi bao năm ta? nếu được thì đi luôn càng tốt.” 
Trong lúc hai người đang nói chuyện vui vẻ thì bóng dáng một người đàn ông từ bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570106/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.