Ngày hôm sau, tiếng động bên dưới nhà làm cho Liêu Ngữ Tịch bừng tỉnh dậy, cô nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân, cuộc sống của cô trở lại như những ngày trước đây nhưng tâm trạng của cô chẳng vui chút nào, cô thay một bộ quần áo thoải mái nhất để đi ra ngoài định là sẽ đi gặp Triệu Chí Nhan, nhưng khi vừa bước xuống nhà thì nhìn thấy đám người lạ mặt đang ngồi nói chuyện với bà Liêu.
“Ơ... con dậy rồi à? dì định đi đánh thức con đấy chứ, nào mau lại đây.”
Nhìn đám người đó mặt mũi bặm trợn xấu xa, thậm chí tên kia còn xăm trổ kín người khiến cho Liêu Ngữ Tịch có cảm giác như đám đại ca giang hồ vậy, ở trong tù cô từng chứng kiến những kẻ giống như vậy nên cô rất sợ phải đối mặt với những người như vậy, người trước mặt cô khá lùn, hắn đeo chiếc kính râm chăm chú quan sát Liêu Ngữ Tịch.
“Đây là cậu Nhĩ Thái, cậu ấy là người đến xem mắt của con hôm nay đấy.”
Nhĩ Thái nhíu mày nhìn cách ăn mặc lỗi thời của cô, nhưng không sao dù gì gương mặt cũng rất ưa nhìn nên cũng tạm châm chế, chuyện quần áo sau này có thể thay đổi được.
“Chào anh, tôi là Liêu Ngữ Tịch.”
Nhĩ Thái đưa tay ra bắt lấy tay của cô, ánh mắt của anh ta sắc lạnh quan sát từng cử chỉ của cô khiến cô có chút rùng mình.
“Chào cô tôi là Nhĩ Thái là trợ lý của Diệp thiếu gia, hôm nay anh ấy không đến được vì bận nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570090/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.