Những người giúp việc lúc này cũng bắt đầu nhìn nhau sau đó một người có tiếng nói nhất trong số họ đi tới, người này tuổi cũng lớn hơn số những người ở đây, gương mặt phúc hậu nhẹ cúi đầu với Liêu Ngữ Tịch. 
“Thiếu phu nhân, mọi người gọi tôi là dì Khả, tôi là người chăm sóc cho tiểu thiếu gia, do bây giờ thiếu phu nhân phải về phòng để nghỉ ngơi nên hãy giao tiểu thiếu gia lại cho tôi nhé.” 
Liêu Ngữ Tịch bế Diệp Vân trên tay định đặt cô bé xuống nhưng đôi chân của cậu cứ bám lấy eo của cô không chịu xuống, hiếm khi có một người đồng ý đi chơi với mình, cậu cảm thấy nhàm chán đám người ở trong nhà quá rồi, cậu chẳng được tự do thoải mái vui đùa chút nào cả. 
“Đúng đó thiếu gia, mau theo dì Khả về phòng đi, để thiếu phu nhân đi nghỉ ngơi.” 
Nhĩ Thái đưa tay ra định bế cậu nhưng cậu quay mặt đi hướng khác, tính tình của cậu lúc này trở nên cáu gắt. 
“Tránh ra, đừng đến gần tôi, tôi muốn ra ngoài đi chơi.” 
Liêu Ngữ Tịch thở dài thì ra đứa trẻ này chính là con riêng của chồng tương lai của cô, tuy nhiên đứa trẻ này nhìn rất đáng yêu lại còn hoạt bát lanh lợi, có điều trong lòng của cậu có một sự uất ức nào đó khó nói, cô nhẹ vỗ lưng cậu trấn an, cái dỗ dành của cô có lẽ có tác dụng hơn là đám người đó. 
“Diệp Vân, chị đang mệt chắc là không đi chơi được, em có thể về phòng nghỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570085/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.