Sau khi xem qua một lượt thì Liêu Ngữ Tịch đặt tờ giấy xuống ánh mắt trở nên nguy hiểm.
“Dì... lần trước là con xem qua loa, nhưng lần này xem kỹ lại đây vốn không giống chữ của ba con chút nào.”
Bà Liêu nghe vậy liền nhíu mày, lần trước cô còn cho rằng bản thân không cần cái gia sản này vậy mà bây giờ lại nổi hứng lên như vậy, vả lại những nét chữ hoàn toàn rất giống với chữ của ông Liêu nên làm sao có chuyện khác nhau được.
“Con muốn nói gì?ý con là nói dì ăn chặn tiền của con sao?”
Liêu Ngữ Tịch nhếch môi vẫy tay.
“Con nào dám, con chỉ nói đùa vậy thôi mà dì không cần căng thẳng như vậy.”
“Không vui chút nào.”
Vẻ mặt bà Liêu trở nên nghiêm túc hơn khi nhắc đến chuyện gia sản, Diệp Khuynh Xuyên nhìn cô sau đó liền đứng dậy hỏi.
“Cho con hỏi nhà vệ sinh ở đâu vậy ạ?”
Bà Liêu nhanh chóng bị anh làm cho phân tâm, đứng dậy đi chỉ đường cho anh, hiện tại bây giờ chỉ còn lại Liêu Ngữ Tịch trong gian phòng ấy, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp lại tờ di chúc, nhưng rất nhanh sau đó cô liền cất điện thoại đi và đi tới chỗ bà Liêu.
“Ơ... con...”
“Dì, con gửi trả lại, con muốn lên phòng tìm vài món đồ để quên.”
Nói dứt lời cô liền đi thẳng lên trên lầu, bà Liêu đưa tay cắn một cách đắn đo, không biết có phải là linh cảm nhắc nhở bà hay không, chứ không thì tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570046/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.