Tối hôm đó, Diệp gia ngập tràn tiếng cười nói vui vẻ của trẻ con lẫn người lớn, quây quần bên bàn ăn, cũng lâu lắm rồi mới có một bữa cơm đúng nghĩa như thế, trên bàn ăn Diệp Khuynh Xuyên gắp cho ông Diệp vài món ngon mà ông thích,tiếp đến anh rất chu đáo lấy đồ ăn cho Liêu Ngữ Tịch, rất ra dáng một người chồng thật sự, anh cẩn thận bóc vỏ tôm rồi đặt vào bát của cô dịu dàng nói.
“Em ăn đi!”
Cô nhìn con tôm trước mặt rất ngon nhưng bữa cơm hôm nay chẳng nuốt trôi chút nào, vì cái sự ngọt ngào giả tạo này của hai người khiến cô ăn không ngon, Diệp lão gia có lẽ nhìn thấy được ve mặt kém sắc của cô nên có chút lo lắng.
“Ngữ Tịch, ăn đi con mà ba thấy sắc mặt con không tốt lắm.”
Liêu Ngữ Tịch liền mỉm cười trấn an tâm lý của ông sau đó vui vẻ nói.
“Không có đâu ạ, tại con vẫn còn hơi hồi hộp thôi.”
“Ôi trời, con dâu của ta không cần phải vậy đâu con, cứ nghĩ như ở nhà là tự nhiên ổn lại thôi.”
“Vâng ạ.”
Cô gắp một món mà ông thích rồi đặt vào bát của ông.
“Ba ăn đi!”
“Cám ơn con dâu.”
Có lẽ hôm nay Liêu Ngữ Tịch không thể ngủ ở chỗ khác được, sau bữa ăn đó cô phải gượng gạo khoác ta Diệp Khuynh Xuyên rồi nép vào lòng anh tỏ vẻ như cặp vợ chồng son mùi mẫn tình nồng, nhưng khi vừa bước chân vào phòng cô đã vội đẩy anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570030/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.