Hôm đó, Diệp Vân trở về nhà với vẻ mặt rất rạng rỡ, có vẻ như ngày hôm nay đi học rất vui, cậu cầm quyển tập trên tay ung dung đi tới gõ cửa phòng của Diệp Khuynh Xuyên, bên trong vang lên giọng nói trầm ấm của anh, cậu bẽn lẽn đi vào cầm quyển tập đi tới đặt lên bàn của anh.
“Ba... con được mười điểm hôm nay, cô khen con giỏi nữa.”
Câu cười tít mắt chờ đợi câu khen ngợi từ phía anh, nhưng Diệp Khuynh Xuyên không thể hiện ra sự vui mừng mà chỉ lạnh nhạt đáp.
“Cần cố gắng thêm nữa, mau về phòng nghỉ ngơi đi!”
Cậu buồn bã ủ rũ cầm quyển tập đi ra thì vô tình va phải Liêu Ngữ Tịch, khóe mắt của cậu còn đọng lại chút nước mắt, đôi mắt long lanh mọng nước đỏ hoe khiến Liêu Ngữ Tịch lo lắng giữ lấy tay của cậu hấp tấp hỏi.
“Sao vậy,con khóc đấy à?”
Diệp Vân mếu máo lắc đầu rồi nhanh chóng chạy đi, cô thấy có điều làm lạ với lại cậu cầm trên tay là quyển bài tập với lại còn đi ra từ phòng của Diệp Khuynh Xuyên, không lẽ anh đã nói điều gì khiến cho Diệp Vân buồn lòng như vậy sao? cô nhíu mày tức giận đi tới tự động đẩy cửa đi vào.
“Này!”
Diệp Khuynh Xuyên thấy cô làm ầm ĩ lên liền ngẩng đầu lên quan sát gương mặt của cô một cái rồi lại tiếp tục dán mắt vào màn hình.
“Anh có nghe tôi nói không đấy?”
Giọng nói của cô lúc này rất nghiêm túc, Diệp Khuynh Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2570010/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.