Tuy nhiên, đây đối với Lục Huyền mà nói thì hơi vô vị, có Linh Huỳnh Thảo mang tới phần thưởng tu vi, hắn không coi trọng một chút xíu linh lực ấy.
"Linh thực thủy sinh tương đối ít thấy, nhưng không phải là không có, có thể thử đi chợ hoặc vào cửa hàng tìm xem một chút."
"Diện tích linh tuyền này không lớn, đoán chừng không tìm được linh thực thủy sinh phù hợp. Nhưng cứ để như thế này cũng hơi lãng phí."
"Á, có thể nuôi một, hai đầu linh ngư?"
Trong đầu Lục Huyền đột nhiên văng ra ý nghĩ này, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt.
"Trong linh điền trồng linh dược sẽ có chùm sáng ban thưởng, nếu như nuôi dưỡng linh thú, liệu có phần thưởng không?"
Nghĩ đến đây, hắn không nín được hưng phấn.
"Không có cũng không tính lỗ, nước linh tuyền nuôi linh ngư cũng có thể bán được giá tốt, có lời, kiếm được nhiều tiền hơn. Phải thử một lần."
Cái ý nghĩ này trong đầu hắn càng thêm kiên định.
Hắn mở trận pháp ra, rời khỏi đình viện.
Trước tiên trở về viện cũ một chuyến, trong linh điền còn có mười cây Linh Huỳnh Thảo gần trưởng thành.
Hắn thu hoạch một mẻ, rồi đợi hai ngày. Nhân tiện trong lúc đó giúp Từ Uyển dời trồng hai gốc Thực Nguyệt Thụ đến nhà nàng. Làm xong xuôi, tất cả Linh Huỳnh Thảo đều thành thục.
Trong số mười gốc Linh Huỳnh Thảo, có sáu gốc phẩm chất tốt đẹp, bốn gốc phẩm chất thượng đẳng. Có lẽ do linh khí trong linh điền không đủ, hắn vẫn chưa thể trồng ra linh thực có phẩm chất cao hơn.
Mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-tu-tien-ta-lam-ruong/4173330/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.