Dọn nhà tương đối đơn giản, hắn không nhiều quần áo và đồ dùng hàng ngày lắm, đan dược, phù lục, pháp khí, những thứ này càng không cần phải nói, một cái túi trữ vật là đủ rồi.
Chủ yếu có hai vấn đề khó giải quyết.
Một là linh thực trồng trọt trong linh điền. Linh thực là vật sống, trong túi trữ vật chỉ đựng được vật chết, nếu như cưỡng ép bỏ vào trong đó thì sợ rằng sinh cơ sẽ nhanh chóng trôi mất hơn một nửa. Lục Huyền chỉ có thể chọn cách đào cả linh thực lẫn linh nhưỡng ra, dùng tốc độ nhanh nhất dời đến đình viện mới.
Cứ như vậy, mặc dù cũng sẽ ảnh hưởng tới linh thực, nhưng với việc hắn nắm giữ trạng thái tức thời của linh thực, sẽ nhanh chóng điều chỉnh và khôi phục nó.
Linh thực trong linh điền, Linh Huỳnh Thảo lại thành thục bốn cây, mang đến cho Lục Huyền tổng cộng một năm tu vi, kinh nghiệm Địa Dẫn Thuật và Canh Kim Kiếm Quyết mỗi thứ một cái.
Còn lại mười cây linh thực ước tính sẽ trưởng thành trong vài ngày tới, Lục Huyền thay vì mang chúng đến linh điền mới, hắn dự định sẽ đợi chúng thành thục mới hái.
Còn Xích Vân Tùng, Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi, kích thước nhỏ và giá trị quý hiếm, Lục Huyền suy nghĩ đào cả ba loại linh thực này, và chuyển đến linh điền mới.
Hai gốc Thực Nguyệt Thụ thể tích thực sự quá lớn, còn lâu mới đến thời gian thành thục tiếp theo, hơn nữa nguyên nhân nó không phải phẩm cấp cao, chiếm diện tích lớn nên Lục Huyền chuẩn bị đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-tu-tien-ta-lam-ruong/4173327/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.