Hắn ta đi tới trước cửa sổ, dùng linh thức cảm ứng được trong phòng không có bất kỳ động tĩnh gì, trận pháp phòng hộ bị phá hủy, tựa hồ cũng không khơi dậy tính cảnh giác của tiểu tán tu kia.
"Linh giác quá kém, vẫn còn ngủ như chết được. Vậy cũng tốt, để cho người chết trong giấc ngủ say, đỡ phải chịu đau khổ."
Tần Minh nói thầm trong lòng, ngay lập tức một đạo băng thương dài hơn nửa thước hiện trên đỉnh đầu, mũi thương khẽ run lên, thân thương bạch ngọc tản ra hàn ý lạnh thấu xương.
Băng thương khẽ rung động, mũi thương sắc bén đâm về phía giường tu sĩ.
"Hửm?"
Băng thương trực tiếp xuyên thẳng qua giường, nhưng Tần Minh lại cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn ta đi về phía giường gỗ, trên thân xuất hiện một tầng giáp trụ băng sương, muốn kiểm tra một chút.
Vừa bước vào phòng, một đạo lưu quang màu vàng xuất hiện với tốc độ cực nhanh đâm về phía đầu Tần Minh.
Giáp trụ băng sương dễ dàng bị lưu quang màu vàng xuyên thủng, mắt thấy sắp đâm vào đầu hắn ta. Cảm nhận được uy hiếp chí mạng do lưu quang kim sắc mang tới. Trong nháy mắt, một khối ngọc bội bên hông Tần Minh lặng lẽ vỡ vụn, bên ngoài cơ thể hắn ta hình thành một tầng linh quang trong suốt, nhanh chóng bành trướng, ngăn cản dư âm chưa giảm của lưu quang kim sắc ở bên ngoài.
"Giỏi lắm!"
Tần Minh nhìn Canh Kim Kiếm Quyết đang nhanh chóng tan rã, trên mặt hiện lên một chút sợ hãi.
Hắn ta đã đủ thận trọng, khi bước vào đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-tu-tien-ta-lam-ruong/4173323/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.