Lục Huyền đi bộ đến chợ, phát hiện tu sĩ tới tới lui lui trong chợ nhiều hơn ngày thường lệ.
Hộ thân phù đã trở thành vật phẩm được săn đón, mà đan dược chữa thương lại càng khan hiếm, vừa xuất hiện đã bị rất nhiều tu sĩ tranh nhau mua, mặc dù giá cao hơn bình thường rất nhiều nhưng nguồn cung vẫn thiếu hụt.
"Có vẻ như tin tức về việc Vương gia gần đây khai khẩn bí cảnh mới đã khuếch tán trong Lâm Dương phường thị."
"Nhiều tu sĩ Luyện Khí sơ cấp trung cấp muốn đi húp một chén súp, cũng không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ giành được cơ duyên, và có bao nhiêu tu sĩ thành đá kê chân cho người khác."
Lục Huyền cảm nhận được hơi thở nóng nảy trong phường thị, yên lặng nhìn mà không hề động tâm.
Hắn dừng ở trong chợ ba khắc, chú ý mọi thông tin xung quanh, thỉnh thoảng hỏi những tán tu bày sạp. Cuối cùng, sau khi rẽ vài ngã tư, đi tới trước một chỗ tiệm dược tên là Bách Thảo Đường.
Chủ nhân tiệm dược là một gã Luyện đan sư, nhu cầu đối với các loại nguyên liệu luyện đan khá lớn, linh dược mà Lục Huyền trồng được trước đó đều được bán cho tiệm này, giá cả cũng khá hợp lý.
Bước vào hiệu thuốc, một mùi thuốc nồng nặc bay đến, Lục Huyền quen cửa quen nẻo đi vào một gian nhà gỗ. Trong nhà gỗ chất đống các loại linh dược lớn nhỏ, vài tên dược đồng đang bận rộn xử lý.
"Lục tiểu tử, lại đến bán Linh Huỳnh Thảo sao?"
Một ông già gầy gò liếc Lục Huyền, vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-tu-tien-ta-lam-ruong/4173303/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.