Người đến tên là Trương Hồng, tu vi Luyện Khí tầng ba, nhà ở cạnh nhà Lục Huyền, có một đạo lữ Luyện Khí tầng hai và một tiểu hài tử chừng sáu, bảy tuổi. Lúc Lục Huyền vừa xuyên qua thì từng được người đó chỉ điểm không ít, để hắn tránh được rất nhiều khúc quanh co.
"Trương đại ca, mời vào nhà uống chén trà nóng."
Lục Huyền dẫn Trương Hồng vào trong phòng.
Trương Hồng quay đầu nhìn những gốc Linh Huỳnh Thảo cùng với Thực Nguyệt Thụ đang phát triển tốt ở hai bên con đường đá xanh, gật đầu.
"Lục tiểu huynh đệ, ngươi chăm sóc hai loại linh thực này tương đối tốt đấy, xem ra chỉ một thời gian ngắn nữa thôi là bội thu."
"Cũng tàm tạm thôi, không so được với linh thực trong linh điền nhà Trương đại ca."
Sau khi Trương Hồng ngồi xuống, Lục Huyền pha cho người ta một chén trà nóng.
Trong chén trà, hai ba lá trà xanh mềm chìm chìm nổi nổi, xoay tròn không ngừng.
Trương Hồng không để bụng, hắn hiểu tu vi cùng với của cải của Lục Huyền, có thể thả linh trà vào trong nước, đó cũng khá lịch sự rồi.
"Không hổ là Thanh Vũ Trà, uống vào giống như mưa phùn lất phất làm dịu nội tâm, chỉ có ở chỗ Lục tiểu huynh đệ mới có cơ hội uống chén trà ngon như vậy. Ở nhà tẩu tử ngươi cái gì cũng không cho, chán lắm."
Trương Hồng cẩn thận cảm thụ hiệu quả linh trà mang lại, nhắm mắt lắc đầu, nghĩ đến ở nhà kìm nén, không khỏi vỗ vỗ đùi.
"Không có cách nào, tẩu tử vì chuẩn bị tương lai cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-tu-tien-ta-lam-ruong/4173299/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.