[Lam Vong Cơ gật đầu chào đối với nàng kia, nói: "La cô nương." Nàng kia vén mớ tóc hơi rối ở bên má ra sau tai, đáp lễ nói: "Hàm Quang Quân." Lại nhìn về phía Ngụy Vô Tiện, nói: "Ngụy công tử."
Ngụy Vô Tiện cười nói với nàng ấy: "La cô nương. Ồ, lúc này ta đã biết ngươi tên là gì." La Thanh Dương hơi thẹn thùng cười, tựa hồ nhớ tới chuyện cũ năm xưa, thật ngại ngùng, kéo nam tử kia lại, nói: "Đây là phu quân của ta." Nam tử kia cảm thấy bọn họ đều không phải là người xấu, sắc mặt dịulại, hàn huyên vài câu, Ngụy Vô Tiện thuận miệng hỏi: "Không biết vị tiên sinh này là người gia tộc nào, môn phái gì?"
Nam tử kia rất sảng khoái nói: "Không phải gia tộc nào cả" La Thanh Dương nhìn trượng phu, lại cười nói: "Trượng phu của ta cũng không phải là người trong huyền môn, trước kia là thương nhân. Bất quá, hắn nguyện ý cùng ta đi săn đêm......" Một người bình thường, còn là một nam tử, thế nhưng nguyện ý từ bỏ cuộc sống yên ổn ban đầu, không sợ phiêu bạc, không sợ nguy hiểm, dám cùng thê tử lang bạt kỳ hồ, lang thang khắp nơi, đây là chuyện cực kỳ đáng quý, Ngụy Vô Tiện không khỏi vô cùngkính nể. Hắn nói: "Các ngươi cũng đến nơi này săn đêm à?" La Thanh Dương gật đầu nói: "Đúng vậy. Ta nghe nói đỉnh ngọn núi này có tà ám mồ mả hoang dã tác loạn, quấy nhiễu người dân nơi đây, khổ không nói nổi, bởi vậy đến đây xem thử có chỗ nào cần giúp đỡ hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551434/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.