Nguỵ Vô Tiện mơ mơ màng màng mở mắt ra, vừa nhúc nhích cả người đau mỏi yếu ớt, đang định chống tay xuống mép giường để ngồi dậy, đúng lúc Lam Vong Cơ đẩy cửa bước vào, thấy hình ảnh này, lập tức đi tới đỡ hắn, nói: "Ngươi tỉnh rồi, có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"
Ký ức tối hôm qua quay trở lại, trên đôi má của Nguỵ Vô Tiện - người xưa nay không biết chữ xấu hổ viết thế nào - lan ra chút ửng hồng, hai tay tự nhiên vòng quanh thắt lưng Lam Vong Cơ, vùi đầu vào ngực y, mặt nở nụ cười xuân phong đắc ý ở một góc độ mà Lam Vong Cơ không nhìn thấy, ngoài miệng lại đáng thương hề hề nói: "Lam Trạm ~ eo ta đau, chân đau, mông cũng đau, không ngờ ngươi đây thoạt nhìn văn nhã, làm thế nào trên giường lại hung dữ như vậy chứ!"
Lam Vong Cơ không nói lời nào, đưa tay ấn lên những huyệt vị trên eo hắn với lực độ vừa phải để xoadịu.
Nguỵ Vô Tiện được xoa bóp cả người thoải mái, lười biếng hỏi: "Lam Trạm, bây giờ là mấy giờ?"
Lam Vong Cơ nói: "Giờ tỵ".
Nguỵ Vô Tiện nói: "A! Sắp đến trưa rồi, trước đó đã hẹn...."
Lam Vong Cơ nói: "Minh Tâm cô nương Noãn Dương công tử đã tới, ta nói ngươi thân thể không khoẻ, bọn họ đi rồi".
Nguỵ Vô Tiện chớp chớp mắt nói: "Ồ, vậy được rồi".
Nguỵ Vô Tiện nói xong liền duỗi người ra nhắm mắt lại thoải mái tuỳ ý hưởng thụ việc Lam Vong Cơ xoa bóp, nhưng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551268/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.