[Vương Linh Kiều tinh thần không yên trở lại phòng của mình.... Ả muốn kiểm kê một chút xem tài sản của mình có bao nhiêu, móc ra một chiếc chìa khoá nhỏ từ thắt lưng.... Trong nháy mắt mở ra cái rương, nhìn thấy đồ vật bên trong. Không có tài sản quý giá của ả, chỉ có một đứa bé làn da trắng bệch cuộn tròn ở trong rương! Vương Linh Kiều sợ đến mức liên tục kêu lên thảm thiết, đạp hai chân kịch liệt lùi về phía sau.... Hai chân run rẩy bò dậy khỏi mặt đất... thầm nghĩ: "Có quỷ, có quỷ!".... Vội vàng lao ra ngoài, lột tấm bùa dán ở bên ngoài phòng nàng xuống, dán lên ngực.... Tìm một cây treo quần áo, từ xa dùng nó lật cái rương lại... Căn bản không có đứa bé nào cả. Vương Linh Kiều cầm cây treo quần áo đó ngồi xổm xuống.... Bỗng nhiên phát hiện... có một đứa bé màu trắng ở trong gầm giường, đang đối mặt với ả.
.... Đột nhiên, cửa phòng mở rộng ra. Ôn Triều nói: "Lão tử kêu các ngươi đi làm cho ả tiện nhân kia câm miệng, không phải kêu các ngươi đi vào..." Hắn vừa quay đầu lại... thấy được một nữ nhân, đứng ngay cửa phòng hắn. Nữ nhân này mũi nghiêng mắt lệch, ngũ quan giống như bị người ta đánh cho tan nát rồi khâu lên lại một lần nữa.... Cả khuôn mặt méo mó không ra hình dạng gì cả. Đây là Vương Linh Kiều!.... Ôn Triều la lên một tiếng, rút kiếm của mình ra, chém tới một nhát: "Cút! Cút ngay!"
Vương Linh Kiều bị hắn chém một kiếm vào vai, ngũ quan càng vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551172/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.