[.... Hơn một canh giờ sau, rốt cuộc tay không chèo thuyền trở lại Liên Hoa Ổ .... Nguỵ Vô Tiện bình thường đã quen với việc leo tường ... Giang Trừng hiện giờ trong lòng vừa kinh vừa sợ, lặng lẽ bò theo hắn leo lên một chỗ đầu tường .... Nguỵ Vô Tiện nhìn vào trong thăm dò, trái tim lập tức chìm xuống dưới. Trên giáo trường Liên Hoa Ổ, toàn bộ những người này đều mặc áo bào hình mặt trời rực cháy ... Còn có những người đã nằm xuống, tất cả đều bị chuyển đến góc tây bắc của giáo trường, nằm la liệt chồng chất lên nhau .... Hai người đều lệ tràn mi, nước mắt tuôn ròng ròng xuống gò má. Nguỵ Vô Tiện nhớ sáng nay lúc Giang Phong Miên ra khỏi cửa, còn cùng Ngu phu nhân cãi nhau một trận .... Không biết bọn họ có gặp mặt được lần cuối cùng hay không, Giang Phong Miên có cơ hội nói thêm một câu nữa với Ngu phu nhân hay không.
.... Hai người leo xuống tường .... Chạy một hơi ra xa vài dặm, Giang Trừng bỗng nhiên dừng lại .... Xoay người vòng trở về, Nguỵ Vô Tiện túm lấy y nói: "Giang Trừng .... Bây giờ ngươi trở về có thể làm gì? Ngươi trở về chỉ có một chữ CHẾT!" Giang Trừng hét lớn: "Chết thì chết! Ngươi sợ chết có thể cút, đừng cản đường ta!" .... Nguỵ Vô Tiện quát: "Giang thúc thúc và Ngu phu nhân đã nói, muốn ta trông chừng ngươi, muốn ngươi thật tốt!".
"Câm miệng cho ta!" Giang Trừng đột ngột đẩy hắn một cái .... Y bóp chặt cổ Nguỵ Vô Tiện, hai mắt đầy tơ máu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551158/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.