Lam Vong Cơ lại một lần nữa phát hiện Nguỵ Vô Tiện không thích hợp, giống như lúc đi săn ở Bách Phượng Sơn vậy, ẩn ẩn lộ ra dấu hiệu mất kiểm soát.
Lam Vong Cơ cau mày, khoé môi cũng mím thành một đường thẳng tắp, vươn tay ra kiên định vuốt ve bàn tay đang siết chặt của hắn, từ từ tách ra, sau đó đan chặt. Đối với Nguỵ Anh mà nói, Liên Hoa Ổ với bậc thềm đẫm máu, sụp đổ tan tành vào đêm đó là một cơn ác mộng cả đời cũng không vượt qua được. Không cách nào giải quyết được, dù sao đứng ngoài cuộc, ai cũng có thể bình tĩnh hoà nhã, còn đứng ngay trong đó, ai còn có thể điềm tĩnh thong dong? Nhưng ít ra, bất kể là ác mộng hay đau xót, y đều có thể ở cùng hắn.
Buông lỏng hai tay ra, Nguỵ Vô Tiện dựa vào Lam Vong Cơ, ngực phập phồng kịch liệt vài cái, vừa định nói gì đó, thì trước mắt lại xuất hiện một thứ khác.
Là chuông bạc ròng hoa sen chín cánh của Giang gia, có hiệu quả định thần tỉnh táo.
Nhìn theo chiếc chuông được giơ lên trước mặt, là khuôn mặt với vành mắt đỏ hoe nhưng vẫn dịu dàng khoan thai của Giang Yếm Ly.
"Sư... tỷ!" Bất tri bất giác nhìn thấy, tiếng nói của Nguỵ Vô Tiện lại có chút khàn khàn.
Giang Yếm Ly nói: "A Tiện, chuông bạc của ngươi không mang theo người, sư tỷ cho ngươi mượn trước, tuy rằng có một số việc không thể không đối mặt, nhưng a Tiện sẽ không mất đi lý trí như vậy, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551153/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.