Hiểu Tinh Trần cân nhắc một lát, rồi nói: "Đoạn này, để ta đọc được không?"
Nguỵ Vô Tiện nói: "Có thể thì có thể, nhưng, nghĩ cũng biết những gì viết trong đoạn này không phải là chuyện tốt đẹp gì, Hiểu sư thúc thật sự muốn đích thân đọc?"
Hiểu Tinh Trần cười nói: "Không phải sư điệt ngươi đã nói sao, phải có gan đối mặt".
Nói là nói vậy, chỉ hai chữ đơn giản nhẹ nhàng, nhưng có mấy ai có thể làm được đâu.
Lam Hi Thần chắp tay hành lễ, tỏ vẻ kính trọng đối với chuyện này, cũng tỏ ra không có ý kiến khác.
[Toàn thân Lam Vong Cơ giống như được bao phủ trong khí thế băng sương, chắn trước mặt Nguỵ Vô Tiện. Tiết Dương ném Sương Hoa ra chặn một kiếm thay cho gã. Hai thanh kiếm nổi tiếng trực tiếp va vào nhau, từng thanh kiếm tự bay trở về trong tay người điều khiển, Nguỵ Vô Tiện nói: "Đây có phải gọi là, tới sớm không bằng tới đúng lúc không?"
Lam Vong Cơ nói: "Ừm"
Nói xong, tiếp tục cùng Tiết Dương giao chiến..... Sau đó Tiết Dương bị Lam Vong Cơ ép bại lui liên tục, gã thấy tình thế không ổn.... Bỗng nhiên tay phải ném Sương Hoa lên, đổi sang cầm bằng tay trái, còn tay phải thì lục tìm trong tay áo.... lại một thanh kiếm nữa. Tiết Dương song kiếm cùng ra đòn, tay trái tay phải phối hợp như nước chảy mây trôi, lập tức mạnh lên. Lam Vong Cơ nói: "Hàng Tai?"
Tiết Dương nói: "Ồ? Hàm Quang Quân thế mà cũng biết thanh kiếm này? Vô cùng hân hạnh".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551082/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.