[..... Ngụy Vô Tiện trở lại con đường mà ban ngày Kim Lăng thả chó rượt hắn, tìm một khách điếm, dùng tiền lấy trên người Lam Vong Cơ mua hai bộ quần áo mới, thuê một gian phòng, trước tiên cởi tấm áo khoác có thêu gia văn Kim Tinh Tuyết Lãng bị chôn dưới đất trở nên nhăn nhúm của Kim Lăng ra, rồi tháo giày cậu ra, động tác đột nhiên khựng lại.
Trên bắp chân Kim Lăng, dường như có một khoảnh da sẫm màu..... Toàn bộ chân Kim Lăng đều đã biến thành màu đen, vết bớt vẫn đang kéo dài lên trên......
Cậu mơ màng một hồi, cảm thấy gió lạnh khắp thân thể trần trụi, đột nhiên tỉnh táo, lăn qua bật dậy, đỏ bừng mặt gào thét: "Làm làm làm làm gì!"
Ngụy Vô Tiện cười nói: "Ai da, ngươi tỉnh rồi." Dường như Kim Lăng chịu kinh hãi cực lớn, khép trung y lại lui về góc giường, nói: "Ngươi muốn làm gì! Y phục của ta đâu?! Kiếm của ta đâu?! Chó của ta đâu?!"
Ngụy Vô Tiện: "Ta đang định mặc vào cho ngươi nè." Giọng điệu và vẻ mặt của hắn hiền từ giống hệt như một lão tổ mẫu sắp mặc thêm áo lạnh cho cháu trai nhỏ. Kim Lăng đầu bù tóc rối, dán vào tường nói: "Ta không phải đoạn tụ!!!"
Ngụy Vô Tiện hớn hở: "Khéo thế, ta thì phải nè!!!"]
Mọi người còn đang tự hỏi tiểu Kim Lăng đến tột cùng là đụng phải thứ gì trong Cật Nhân Bảo, mà lại bị nhiễm vết ác trớ nghiêm trọng như vậy, đây cũng không phải là vấn đề có thể dễ dàng giải quyết, giây tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551038/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.