Giang Trừng và Nhiếp Hoài Tang suy nghĩ nếu cuốn sách này viết Nguỵ Vô Tiện là vai chính, vậy những chuyện ngu xuẩn năm đó hẳn là hết rồi đúng không? Đào bới lịch sử đen tối vạch trần những sự kiện hoang đường, nếu lại đọc tiếp mấy câu chuyện hư hỏng thời niên thiếu đó thì thật là không còn mặt mũi gặp ai mà (*/ω\*)
Nhưng tên chương kế tiếp vừa được Lam Hi Thần đọc lên đã nói với bọn họ rằng vẫn chưa kết thúc.
[Phiên ngoại. Đài sen]
Đài sen à, là đài sen của Cô Tô hay đài sen của Vân Mộng? Quả nhiên vẫn là đài sen của Vân Mộng ăn ngon hơn đúng không, mặc dù hình như hắn chưa từng ăn đài sen của Cô Tô. Nguỵ Vô Tiện cảm thấy không thể ngồi ở bên cạnh Lam Vong Cơ thì thật là buồn chán, đối với Nhị ca ca cách đó vài bước chỉ có thể nhìn mà không thể sờ tí gì thật là muốn khóc ghê, làm sao hai bọn hắn mới vừa bày tỏ nỗi lòng chẳng bao lâu thì đã phải yêu xa rồi cơ chứ??
Nhưng ngay sau đó vẻ mặt của hắn lập tức chuyển thành mừng rỡ như điên, hắn thế mà gặp được sư tỷ! Nhịn không được dụi dụi mắt, Giang Yếm Ly trong bộ váy tím ở trước mắt vẫn không biến mất, nàng thoạt nhìn giống như mới từ phòng bếp đi ra, trên tay còn bưng nồi canh sườn hầm củ sen đầy ngập, lập tức nhào lên.... Còn chưa tới nơi, đã bị Kim Tử Hiên chắn ngang.
Giang Trừng đỡ lấy nồi canh trên tay Giang Yếm Ly, mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551022/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.