*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông Hùng nắm tay con trai, gương mặt từ ái mỉm cười nói : " Về giúp bố đi con "
Lưu Triệt nghe vậy đành đồng ý, anh phải thay nguyên chủ chăm sóc thật tốt cho bố mẹ của họ. Ông Hùng nhẹ nhàng thở ra, vỗ nhẹ vào tay Lưu Triệt vài cái : " Sau này thường xuyên về nhà một chút, bố mẹ già rồi muốn được ở gần con cái. Sau này Ngọc Dung rồi cũng đi lấy chồng thôi, con nếu có thể đem Du và con gái hai đứa về đây cùng bố mẹ thì tôt"
Lần này thì Lưu Triệt không nói gì, ông Hùng cũng chỉ nói thế để gieo vào đầu con mình ý nghĩ về nhà thôi. Cũng không hi vọng gì nhiều, tuy là quan hệ hai bên đã hòa hảo nhưng vết thương gây ra thì sẽ để lại sẹo. Ông cũng không muốn ép buộc gì con mình nữa cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên vậy. Tuy nhiên lời ông nói là thật lòng ông thực sự hi vọng có thể sống cùng với con cháu mình an hưởng tuổi già nên mới nói ra để hi vọng Lưu Triệt sẽ suy nghĩ.
Hai bố con tâm sự với nhau trong phòng một lúc lâu, ở bên ngoài bà Trân cũng bày tỏ mong muốn Bách Du sẽ thường xuyên đến đây chơi. Bách Du nói chuyện với bà cũng rất thoải mái hơn nữa còn ở đây cậu cảm nhận được không khí gia đình và tình thương của cha mẹ nên cậu cũng có mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286968/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.