Anh trai của Bách Du cuối cùng cũng được thả, theo như căn dặn của Lưu Triệt anh ta được chăm sóc đặc biệt hơn một tuần nữa rồi mới được thả. Khi về tinh thần hoảng loạn còn bị xụt mất cân, người vàng mà gầy gò khiến bố mẹ Bách sợ hết hồn. Đau lòng không thôi thầm oán trách Bách Du không chịu ra tiền sớm khiến anh mình bị hành hạ. 
 Nhìn con trai tiều tụy bố mẹ Bách tức giận liền gọi điện chất vấn Bách Du, kết quả bị Lưu Triệt nghe máy, bắt tại trận. Anh hảo tâm nhắc nhở việc con trai hai người tới tận biên giới để đánh bài và chơi ở nhà thổ. Tiền nợ vẫn đang còn chưa trả hết đâu,coi chừng lại bị bắt đi đấy. 
 Bố mẹ Bách nghe xong sợ hãi cúp máy, nghe thấy tiền nợ đang còn thì nào còn tâm trạng trách vấn ai. Nhỡ đâu Bách Du không muốn giúp trả nợ nữa vậy thì bọn họ bán hai cái mạng già cũng không đủ trả nợ. Sau đó lại cẩn thận nghĩ lại lời Lưu Triệt nói lại có bất bình nổi lên. Bọn họ xưa nay dạy dỗ tỉ mỉ, nếu như Bách Nhân thực sự tới biên giới để ăn chơi dẫn đến nợ nần như vậy thì không được. 
Bách Nhân mấy ngày nay bị đám chủ nợ dọa cho mất mật, về nhà tâm trạng vẫn luôn không tốt. Nay lại thấy bố mẹ dò hỏi việc đánh bài thì làm ầm lên, còn đòi bỏ nhà đi để chứng minh trong sạch. Bố mẹ hắn quả nhiên là sợ hãi, rồi lại đi an ủi vì đã không tin tưởng con. Bách Nhân giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286932/chuong-36.html