Lưu Triệt làm gì cũng có chừng mực, anh muốn nuôi Du mập lên một chút nhưng cũng không có ý định làm cậu béo phì. Mấy hôm nay mọi người đều nhận ra mặt Du tròn hơn trước nhưng cũng không nói gì, có thêm chút da thịt cũng tốt. Thế là Bách Du hoàn toàn tin tưởng Lưu Triệt nói mình không hề béo lên mà ăn uống nhiệt tình.
Anh cũng tìm cách giới thiệu công việc cho Bách Du giúp cậu có thêm một chút thu nhập. Điều làm Lưu Triệt không hài lòng đó là anh thấy Bách Du thường xuyên gửi tiền về nhà cho bố mẹ mình. Mỗi tháng cũng không ít, chuyện gửi tiền hiếu kính bố mẹ này thì không có gì đáng nói con cái phụng dưỡng cha mẹ có gì mà lạ.
Chỉ có điều lần này Lưu Triệt lại bất bình vì Bách Du có hiếu với bố mẹ mình. Cậu có nhớ, bố mẹ Du đều là người làm nghề giáo, vậy mà lại có nhân phẩm vô cực như thế. Suốt ngày nói đạo lý này kia, anh biết họ luôn miệng nói không có con cái như Bách Du. Chính người làm cha mẹ lại là người dèm pha về con cái mình nhiều nhất, cái kiểu như họ sợ không nói thế mọi người sẽ nghĩ họ có liên quan đến Bách Du không bằng.
Đã thế con trai cả của bọn họ buôn bán làm ăn tất cả đều là lấy tiền Bách Du gửi hàng tháng cho bố mẹ để làm. Không khác Du nuôi cả cái nhà bên ấy là mấy, miệng thì chửi không muốn nhận quan hệ nhưng tiền thì lúc nào cũng đúng hạn ngửa tay lấy. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286922/chuong-28.html