Sau hai ngày Lưu Triệt cũng chấp nhận là mình không còn ở thế giới thân thuộc của mình nữa, đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Lưu Triệt ngây ngẩn ngồi trên giường nhìn mấy người đàn ông mặc áo trắng nói : " trải qua chấn động mạnh con trai bà đã bị mất trí nhớ tạm thời. Chậc chậc, tôi con tưởng mấy chuyện này chỉ có trên phim không ngờ lại xảy ra với bệnh nhân của mình. Bà an tâm ngoài việc này ra thì con bà khỏe hơn cả bò, vài hôm nữa là có thể xuất viện" 
 Sau khi nói xong bác sĩ mặc kệ sắc mắt của Trần Ngọc Trân rồi đi ra ngoài. Lưu Triệt được biết rằng người phụ nữ trông giống mẫu thân của mình này là mẹ ruột của cơ thể này. Trầm mặc một chút Lưu Triệt không biết phải đối diện thế nào với bà. Trần Ngọc Trân rất giống mẫu thân ruột của y lại đang mang tâm trạng lo lắng cho con mình. Khiến Lưu Triệt có cảm giác như gặp mẫu thân của mình mà không tự chủ muốn thân cận bà. Xong lại không dám vì dù sao cũng không phải mẫu thân mình. 
 Cơ thể này cũng tên là Lưu Triệt vừa vặn trùng tên với y, khiến y không phải cải danh điều này làm Lưu Triệt nhẹ nhàng thở ra. Khối thân thể này năm nay đã 28 tuổi lớn hơn tuổi thật của y gần 10 tuổi điều này làm Lưu Triệt shock nặng. Dù sao đang yên lành bị già đi thì không ai vui cả nên ban đầu y khá bất mãn vì việc này. 
Nhưng sau khi đứng trước tấm gương của thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286895/chuong-1-2.html