Thật ra, lúc nhỏ Nghiêm Tử Tụng không hề biết ta. Có thể nói, trong trí nhớ của hắn không hề có ta.
Nhưng cũng không trách được, dù sao cũng chỉ là tình cờ gặp gỡ. Đối với hắn, cùng lắm ta chỉ là một vị khách qua đường.
Một vị khách qua đường vội vã, tựa như thủy triều lên xuống, như trời đất lúc mưa lúc nắng, hoa nở hoa tàn.
Thời gian quen biết Quách Tiểu Bảo, ta còn chưa biết đến sự tồn tại của Nghiêm Tử Tụng.
Nhưng mỗi ngày ta đều đi theo, hỏi Quách Tiểu Bảo có đồng ý làm bạn với ta hay không.
Ta nghĩ, nghị lực của ta rất kiên cường, gió táp mưa sa cũng không sợ.
Nói nhảm một câu, Quách Tiểu Bảo rất nhanh chóng trở thành hotboy mới nổi ở Hoa Gia:
Đẹp trai, hơn nữa thành tích lại luôn cầm cờ đi trước.
Lúc đó, tâm tính ta rất thuần khiết, cùng lắm cũng chỉ muốn hắn trởthành thế lực nòng cốt của câu lạc bộ biến thái. Nghĩ thầm, nếu như hắnthành danh, có thể sẽ tạo cho câu lạc bộ của chúng ta một sức ảnh hưởngrất lớn!
Liền nhịn không được cười trộm.
Quách Tiểu Bảo trông thấy mặt ta tràn ngập ý cười chân thành thì nổiđiên, rốt cuộc hỏng bét, ngửa mặt lên trời hú dài: ―A a a, bạn đừng cóquấn lấy tôi nữa!‖
Ta lơ đễnh, hai mắt sáng lên, cười nói: ―Quách Tiểu Bảo, bạn đồng ý làm bạn với tôi nha!‖
―No! Tôi nói ―No‖ bạn nghe không hiểu sao?‖ Hắn rống.
Ta làm bộ tán thán, nghiên cứu hình dạng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2305035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.