Mãi đến khi tiểu yêu quái đi xa, ta mới lưu luyến thu hồi tầm mắt.Ngay lập tức cảm giác được có một nguồn nhiệt từ bờ vai truyền đến.
Á, tay của đại thần vẫn còn khoát trên vai ta…
Nhưng đúng vào lúc ta muốn phản kháng thì hắn đột nhiên nâng tay lên, hơi hơi thấp đầu nghiêng qua. Dĩ nhiên là dùng một loại tư thế cực kỳám muội kẹp vai ta vào giữa hai cánh tay hắn.
Hô hấp của hắn rất gần, còn nhẹ nhàng thở một hơi vào tai ta, quyết tâm ám muội đến cùng.
Ánh mắt của hắn lúc này, tựa như một con mèo vừa bắt được một conchuột nhưng lại không thấy đói, thả ra thì tiếc, ăn lại sợ no chết.
Đơn giản mà nói, hắn chỉ lấy vai ta ra làm trò giải khuây lúc buồn chán mà thôi.
Không sai, đại thần không cho phép người khác khi dễ ta, nhưng chỉ bởi vì, khi dễ ta là đặc quyền của hắn.
Hắn đích xác cũng ngầm đồng ý cho ta quang minh chính đại dùng danhnghĩa của hắn để ra ngoài giả danh lừa bịp. Ta lại rất giỏi, rất biếtcách phất phơ lá cờ “Vương đại tiên”. Nhưng vừa đến lượt hắn có việc,lại trực tiếp lấy ta ra làm lá chắn.
Nhưng nếu tỉ mỉ ngẫm lại, đại thần thật ra cũng rất tinh mắt. TươngTiểu Mạn – bức tường phòng cháy này, vừa an toàn chu đáo lại vừa có lợiích thực tế!
Đương nhiên rồi đại thần, ngài cứ việc dùng miễn phí đi!
…
Điểm thú vị nhất ở đại thần, chính là nói dối y như thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2305027/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.