Vừa nghe hắn nói xong, ta liền biết rằng Nghiêm Tử Tụng cũng khôngphải vật trong ao, bèn hé miệng cười cười sau đó hí ha hí hửng sát lạigần.
Cười đến cảnh xuân đầy mặt.
Nhân viên cửa hàng kia vốn đang muốn nói gì đó nhưng có vài tân sinhviên chờ lâu quá, nổi giận thúc giục hắn đôi câu, mà đoán chừng đây cũng là lần đầu hắn trông thấy một người không phải nhân viên cửa hàng lạiđi gội đầu cho khách, một lúc cũng chẳng biết nên phản ứng thế nào, bènbuông một câu: “Thôi bỏ đi, gội nhanh lên nha!”
Không giải quyết được gì!
Ta liền lon ton chạy ra phía sau Nghiêm Tử Tụng. Không phải nói chứtóc hắn sao mà đen quá thể, lại còn vừa mềm vừa mỏng. Ngón tay xuyên qua mái tóc hắn, cảm giác rất sung sướng, rất vui vẻ.
Xả nước cho hắn xong, lại cầm một chiếc khăn mặt giúp hắn lau tócthật nhẹ nhàng. Sau đó lại nhịn không được lau luôn mặt cho hắn, trôngthấy tóc mái của hắn quá dài, che lấp gần nửa chân mày. Lúc sau, có lẽhắn cảm nhận được đường nhìn nóng rực của ta, bèn chậm rãi mở mắt ra…
Đó là một ánh mắt ẩn chứa mê ly, như say như không. Lần thứ hai ta bị điện giật! Đúng thật là, người gì mà lúc nào cũng phóng điện được ha!
Thần thái đặc biệt này chất chứa trong hai tròng mắt của hắn, chỉ riêng hắn mới có.
Ta nhìn chăm chú – mê mẩn…
Nhưng chỉ một khắc sau, hắn đột nhiên đẩy tay ta ra, lôi tuột chiếckhăn xuống. Hiển nhiên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2305024/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.