EDITOR: DOCKEÁnh mắt của Đại Thần thật sự không đơn giản, tinh chuẩn mà sắc bén.
Có lẽ rất nhiều người cho rằng ánh mắt sắc bén đó thật không thích hợpchút nào, bởi vì ánh mắt của Vương đại tiên từ trước đến giờ đều luôn ấm áp và ấm áp.
Nhưng chỉ có ta làhiểu rõ, cái liếc mắt của hắn đã ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ. Hắn đangdịu dàng nói cho ta biết: Tương Hiểu Mạn ơi, chờ em tự tiến cử đó.
Chuyện này trước đây thật sự chẳng là cái đinh gì, nhưng bây giờ lại là một vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Ta nghĩ, đây chính là lúc để ta cự tuyệt hắn.
Ta nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua Tiểu Lâm. Bạn ấy cao bằng ta, cho nên đứng ở bên cạnh ta.
Ta… Cho dù có lỗi thì ta cũng muốn làm thử một lần! Tiểu Lâm, chờ khi nàota phát tài ta sẽ mua thuốc bổ cho ngươi, mời ngươi ăn vi cá! Sau đó len lén nhéo vào bắp đùi của cô ta một cái.
Không đợi cô ta kịp kêulên, ta cực kỳ có kỹ xảo đá đầu gối vào cái bắp đùi vừa mới bị nhéo củacô ta. Cũng không cần dung hết sức, liền nghe được Tiểu Lâm rốt cuộc “Ui dza” một tiếng, đồng thời đôi chân mềm nhũn ra
——
Ta phútchốc nhảy đến đỡ lấy cô ta, nửa quỳ trên mặt đất, xoa xoa cái khuôn mặtnhỏ nhắn tròn tròn, sắc mặt vừa lo lắng vừa cảm kích nói: “Tiểu… Lâm!Cậu làm sao vậy? !”
Tiếp theo, cấp tốc bắt tay lên trán cô ta, “A? Nóng quá! Có phải cậu bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2305021/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.