Đình tỷ ôm cổ ta, vui sướng vỗ vỗ ta. Dáng vẻ vẫn sang sảng nhưtrước, tạo cho người ta cảm giác giống như trên đời này không ai giỏigiang hơn chị.
Ta mỉm cười ngọt ngào, nói: “Chúc mừng chị.”
Chị liếc mắt nhìn qua Nghiêm Tử Tụng, cười cười nói: “Cùng vui.” Rồi trực tiếp bỏ qua hắn, cười hỏi ta, “Gặp em chị chưa?”
“Dạ rồi.” Ta gật đầu.
“Nếu hối hận thì nhớ nói một tiếng nhé.” Chị cong môi cười, “Đến lúc đó, chị sẽ trang trí hội trường lễ cưới cho các em. Hôm nay đã tích lũy đượcrất nhiều kinh nghiệm!”
“…” Ta dừng một chút rồi cũng cười. Thậtkhông hổ là Đình tỷ, trong tình huống này mà cũng không quên lôi kéo ta, nhưng kỳ thực cũng là kích thích Nghiêm Tử Tụng… Ta nheo mắt, “Đám cưới xong sẽ sinh một Nghiêm Dứt Khoát. Sau đó sinh đủ một đội bóng, hai đóa hoa là được.”
Nói xong, ta ngẩng đầu lên nhìn biểu tình củaNghiêm Tử Tụng. Nghiêm Dứt Khoát… Đã nói đến nước này rồi mà hắn cònkhông hiểu nữa thì ta sẽ thật sự bóp chết hắn!
Hắn cũng cúi đầunhìn ta, dáng vẻ giống như đã bị cảm động. Nhưng hắn hiển nhiên cũngnhìn thấy mẹ của mình, cho nên biểu tình mới phức tạp như vậy.
Tình thân là không thể dứt, không thể bỏ. Đó chính là cuộc sống.
Lại nghe Đình tỷ mở miệng, “Nghiêm tiểu đệ, đã lâu không gặp!”
Nghiêm Tử Tụng chậm rãi nhìn về phía chị, thuận thế kéo tay ta lại, sau đó mím môi, chẳng lộ ra biểu tình gì rõ ràng, “Chị là…”
(o_o) …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2305002/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.