Nhờ phúc của ta, Nghiêm Tử Tụng và ta đã nổi danh từ đấy.
Sự kiện lần đó chẳng hiểu sao lại trở thành một truyền thuyết. Cũng vìQuách Tiểu Bảo lúc ấy đã rống ầm tên của ta lên, có người đã mơ hồ nhớđược. Đại khái là đôi nam nữ họ Tương được xưng là đôi tình nhân biếnthái nhất, từ đó nổi danh lan xa, truyền lưu thiên cổ.
Thương cảm thay cho Nghiêm Tử Tụng, một đóa yêu hoa lại chịu phận điêu linh ở trong tay ta.
Sự tình sau này đã phát triển đến mức không thể nói là tha thứ hay không tha thứ. Cảm giác hình như trên đời này cũng chỉ có thể cùng hắn đi đến cuối đường thôi.
Lại nói, Nghiêm Tử Tụng từ đó rút ra kinh nghiệm, tính tình xoay ngang,tứ chi đứt đoạn, toàn bộ ngũ tạng lộn ngược => Rất chú tâm cùng tanói chuyện yêu đương.
Nhưng thật ra câu nói “Anh yêu em” của hắn hôm đó, thật sự cũng đã chấnđộng nghiêm trọng đến tâm linh nhỏ yếu của ta. Nghĩ tới nghĩ lui, cũngchỉ có thể làm như thế. Ai kêu hắn là số kiếp của ta.
Sau đó, câu chuyện được truyền đến tai mấy người trong ký túc xá chúngta. Ai cũng bắt ta kể lại, ta đều nhàn nhạt xua tay, công bố không có gì rồi tự nhủ: Làm gì có khả năng nói cho các ngươi biết là do ta sắp đặtchứ?
Buổi tối, Nghiêm Tử Tụng lại gọi điện đến, hỏi ta. “Này… bây giờ em có đúng là bạn gái của anh không đó?”
Ta nheo mắt, nhếch miệng cười, rống, “Gâu!”
Nghiêm Tử Tụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2304996/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.