Trong khi Nghiêm Tử Tụng vào toilet tắm rửa sạch sẽ, ta cởi quần áo chỉcòn chừa lại cái áo lót rồi trốn mình trong chăn, thò đầu ra.
Sau đó, nằm nghe tiếng nước chảy ta lại nghĩ, làm vậy không biết có làmmất đi lạc thú chinh phục cùng chiếm đoạt của hắn không nữa. Sau đó lạingây ngốc bò dậy, vớ lấy cái áo T-shirt mặc vào.
Xong rồi lại nghĩ, ta mặc áo vào để làm chi, khó khăn, lại muốn cởi.
Lại nói ta hẳn là cũng nên đi tắm rửa, sau đó cuốn khăn tắm đi ra, như vậy hắn mới có thể hưng phấn…
Nhưng trước khi ra khỏi nhà ta đã kỳ cọ toàn thân trên dưới sạch sẽ lắmrồi, ngay cả móng chân kẽ chân cũng đều dùng bàn chải chà rửa kỹ càng,không còn một con vi khuẩn nào…
Ôi… Trong phòng chỉ có ta và hắn.
Hoàng Quang Vinh sớm đã trở về nhà từ lâu. Có thể là vì nghĩ Nghiêm TửTụng bây giờ không còn cần đến hắn chăm sóc nữa. Ta thấy quan hệ giữahắn và Lôi Chấn Tử phát triển rất tốt, dù sao cũng cảm thấy vui vẻ.
Nhưng Lôi Chấn Tử lại oán giận bạn trai của cậu ấy không đẹp bằng bạntrai của ta. Ta rất hài lòng nghĩ, kỳ thực cậu ấy cũng đâu có đẹp bằngta.
Sự tình phát triển đến thế này, hẳn là nước chảy thành sông, thuận theotự nhiên. Cho dù sau này thật sự mà có đột biến gì, ta cũng coi nhưkhông mồ côi cha mẹ. Ta nghĩ, ta và Nghiêm Tử Tụng mà sinh con, nhấtđịnh nó sẽ rất yêu nghiệt.
Về phần nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-bien-thai/2304994/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.