Lục Ninh bị mắc kẹt trong nhà, không ra ngoài được.
Cậu mở cửa sổ và liếc nhìn xuống dưới, một đám người đang vây quay với micro cùng máy ảnh, thậm chí còn có rất nhiều người hâm hộ đang ở đó, háo hức chờ đợi câu trả lời của cậu.
Ý của Lâm Tuyết Như là muốn cậu tìm cách đến công ty trước đã.
Lục Ninh đội chiếc mũ đen lên rồi đeo khẩu trang vào, cậu mặc chiếc hoodie màu đen còn hận không thể biến mình trở nên vô hình, những người phóng viên ở dưới chân nhà kia thực sự đã ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của cậu.
Lục Ninh trốn dưới cầu thang ngó nửa cái đầu ra, mới thò được một cái chân, nhưng bởi vì phía trước có quá đông người canh gác vì vậy chỉ đành trèo tường ở cổng sau. Ai biết được những phóng viên này giống như được gắn radar dò tìm hai mươi bốn giờ, hầu như đều nhìn sang phía này, thế nên mới dẫn đến cảnh tượng khi Lục Ninh vừa mới trèo lên tường nhìn vào họ chừng một hai giây, các phóng viên đó đã gào lên: “Lục Ninh!”
Đó không phải là đang gọi cậu, mà là đang nhắc nhở những đồng nghiệp khác hãy vây cậu lại. Những phóng viên này có kỹ năng nghiệp vụ hạng nhất, không nói đến dáng người xuất chúng của Lục Ninh, cho dù quấn thành cái xác ướp họ cũng có thể nhận ra.
“Không phải tôi!” Lục Ninh hét lên theo bản năng, sau đó nhanh chóng phản ứng lại được rằng mình đã nói ra những điều ngu ngốc, mặt cậu bèn ngẩn ra.
Thế rồi một đám phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-dang-doan-kim-chu-cua-toi-la-ai/1800568/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.