“Lên xe đi.”
Cậu nghe thấy Hạ Đông Minh nói.
Các cảnh quay của Lục Ninh hôm nay đã gần như hoàn thành xong, cậu quay đầu lại lên tiếng chào đạo diễn, Vương Lôi cũng đã nhìn thấy chiếc xe quen quen đang đỗ ở đằng xa, ông bèn liếc nhìn Lục Ninh một cái nhưng cũng không nói gì thêm.
Lão Chương thấy Lục Ninh lên xe liền cười nói: “Cậu Lục, hôm nay là sinh nhật, cậu muốn tổ chức thế nào.”
Lục Ninh cười cười: “Cháu chẳng muốn làm gì, bao năm nay đều như vậy rồi…”
Hạ Đông Minh nghe thấy Lục Ninh nói vậy, bèn liếc cậu một cái nhưng không lên tiếng.
Lục Ninh lại quay qua hỏi anh: “Lý Đường đang ở đâu?”
Hạ Đông Minh lên cơn quạu, nói: “Cái tên đó sống khỏe lắm.”
Lục Ninh nghẹn họng, trong lúc nhất thời lại càng không thể nói gì được.
Lão Chương vội vàng làm dịu bầu không khí: “Hạ tiên sinh hôm nay còn cố tình sắp xếp trống lịch…”
Hạ Đông Minh nghe thấy vậy lại ho khan hai tiếng, lão Chương bất đắc dĩ phải ngậm miệng lại.
“Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
“Đi thì biết.”
Nhà họ Hạ không có nhiều bất động sản ở Bắc Kinh, thế nhưng ở vùng duyên hải lại mua mấy hòn đảo nhỏ, lúc bị đưa lên máy bay tư nhân vốn Lục Ninh còn định từ chối, cậu cười khan hai tiếng định nhấc chân bỏ chạy thì lại bị Hạ Đông Minh kéo tay, nói: “Không muốn biết tung tích của em trai mình sao?”
Thế là Lục Ninh đành phải ngoan ngoãn lên máy bay.
Loading...
Cậu thẫn thờ nhìn xuống lục địa dưới những tầng mây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-dang-doan-kim-chu-cua-toi-la-ai/1800559/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.