Lão Chương đến hơn nửa đêm lại vì một cú điện thoại của Hạ Đông Minh mà phải ra khỏi nhà.
Lúc Lục Ninh nghe thấy có tiếng gõ cửa từ bên ngoài còn cảm thấy có hơi nghi ngờ, cũng không biết là ai lại đến vào giờ này.
Cho đến khi tới cửa trông thấy Hạ tiên sinh đang đứng ở đó, dáng người cao cao đỉnh đầu còn sắp chạm vào cánh cửa kia, cùng với khuôn mặt đẹp trai nhưng tối sầm như đáy nồi.
“?”
“!”
“Sao thế, không chào đón tôi à?”
Lục Ninh đành chậm chạp nhường lối cho người kia.
Hạ Đông Minh hệt như đang ở nhà mình, anh ngồi xuống sopha đôi chân dài gác lên bàn nước, áo khoác thì quẳng cho cậu, thành ra Lục Ninh lại phải làm chân xum xoe nhận lấy áo rồi treo lên móc.
“Hạ tiên sinh…”
Hạ Đông Minh ghét bỏ liếc nhìn một cái rồi mới nói, “Căn hộ tồi tàn thế này mà lên TV cũng không thấy ngại nhỉ.”
Lục Ninh nghe thấy thế bèn thoáng nhìn anh một cái, có cảm giác giống như là kỳ tích nên không phản bác lại.
Hạ Đông Minh thấy cậu không đáp lời mình, nên lại càng thấy không được thoải mái lắm còn ho khan hai tiếng rồi mới hỏi, “Cái tên Từ Châu Phàm đó là thế nào đấy?”
Lục Ninh bối rối, “Thế nào là thế nào ạ?”
Hạ kim chủ cười lạnh, “Tôi còn thấy hai người cùng ăn cùng ở cùng ngủ cơ mà…” Giọng điệu này đúng là có mùi chua nồng nặc à nha.
Trong khi đôi mắt của Lục Ninh càng lúc càng mở to ra vì bối rối, thì anh cũng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-dang-doan-kim-chu-cua-toi-la-ai/1800503/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.