Lục Ninh bị Hạ Đông Minh lôi ra ngoài từ trong chuồng chó.
Cậu còn tủi thân lắm.
Hạ tiên sinh nhiều tiền đến thế nào, mà ngay cả chuồng chó ở sân sau cũng được xây lớn bằng chỗ người ở, ngay cả cửa ra vào cũng dùng đến gỗ tử đàn làm nên, cái cổng kia ngay cả người như Lục Ninh cứ đứng thẳng rồi bước vào cũng chẳng cảm thấy khó khăn, chăn đệm của mấy con cún nhà này cũng sạch sẽ như của người, mỗi ngày đều có người làm phụ trách dọn dẹp riêng, lại còn xịt chút nước hoa mùi gì đó không rõ cơ mà thơm ngát. Toàn bộ cái chuồng chó này thoạt nhìn trông còn sạch sẽ đẹp đẽ hơn căn nhà thuê nho nhỏ của Lục Ninh.
Alaska là giống chó lớn, đệm nằm của hai chú chó này còn không biết là bản giới hạn của nhãn hiệu nào đó. Ở đầu gường lại được gắn thêm đèn neon nhiều màu sắc, thoạt nhìn trông kiểu mộng ảo lại duy mỹ.
Người mà Hạ Đông Minh mời tới cho chó ăn mỗi ngày, hẳn là một chị gái có trái tim thiếu nữ.
Thật ra sau khi Lục Ninh hùng hổ xông ra ngoài đã lập tức hối hận rồi, áo khoác thì không mang trong khi gió đêm thì lại lạnh, quá nửa đêm ở nơi núi rừng hoang vu này làm gì có xe cộ đi lại, đi bộ còn chẳng xong lại còn kéo theo cái valy bốn bánh.
Lúc này bỗng nhiên cậu lại nghe thấy tiếng chó sủa ở sân sau, bàn chân khẽ dịch chuyển cuối cùng vẫn là rất không có tiền đồ chui vào trong chuồng chó ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-dang-doan-kim-chu-cua-toi-la-ai/1800493/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.